PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 196

"Tôi cho rằng bọn họ không dám nổ súng đâu, cùng lắm là dùng dao thôi."

Thẩm Ngọc Thư vừa dứt lời, đám người đối diện quả nhiên móc dao ra, Tô
Duy tức đến muốn dán giấy niêm phong vào miệng hắn, để hắn đỡ phải nói
lung tung.

Cũng may Thẩm Ngọc Thư nói sai chứ không làm sai, thấy đối phương
người đông thế mạnh lại có vũ khí, hắn không dám liều mạng, túm lấy Tô
Duy liền chạy, chơi bài "ba mươi sáu kế chạy là thượng sách".

Nhưng những kẻ đó không dễ dàng buông tha như vậy, chúng xông lên vây
lấy hai người, vung vũ khí tấn công.

Thẩm Ngọc Thư tiếp hai chiêu, rất nhanh đã phát hiện ra bọn họ không chỉ
biết võ công, hơn nữa còn đều là cao thủ, hắn còn có thể miễn cưỡng ứng
phó, Tô Duy thì không ổn. Đám người bịt mặt xuống tay rất độc, gần như
chiêu nào tung ra cũng muốn lấy mạng đối phương, Tô Duy đánh với đám
người đó đúng là lấy trứng chọi đá, cũng may là trong lúc hỗn chiến sóc con
bị đánh thức, vào thời khắc mấu chốt kịp thời lao ra cào đối thủ bị thương,
giúp Tô Duy tạm thời thoát khỏi nguy hiểm.

Hai người vừa đánh vừa lui, thừa dịp Thẩm Ngọc Thư hỗ trợ chống cự, Tô
Duy móc từ trong ba lô ra bình xịt tránh côn trùng, giơ lên về phía đối
phương bóp mạnh, những kẻ đó không kịp phòng bị, chỉ thấy hai mắt đột
nhiên bỏng rát, còn tưởng đã bị trúng kịch độc gì đó, không màng đến việc
đuổi theo bọn họ nữa, kẻ nào kẻ nấy ôm mắt rống lên.

Tô Duy nhân cơ hội lôi kéo Thẩm Ngọc Thư quay đầu bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.