PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 242

mới đạt được thành tích hiện tại, nhưng nó chỉ là một đứa bé lại có thể thắng
một cách nhẹ nhàng, điều này đối với cậu mà nói thì không khác gì một sự
nhạo báng, khiến cậu cảm thấy tất cả mọi nỗ lực của mình từ hước tói nay
chỉ là trò cười..."

"Không có! Không phải! Không phải!"

"Đúng vậy, đến bây giờ cậu còn chưa hiểu ra một đạo lý: Nhiều khi, không
phải chỉ cần nỗ lực là có thể đạt được mục tiêu. Muốn thành công, ngoại trừ
nỗ lực còn cần thiên phú, may mắn, còn cả thái độ thản nhiên trước thắng
thua nữa, chỉ tiếc ba điều này cậu đều không có."

"Nói bậy, tôi nhất định có thể thắng được bọn họ, kì thuật của tôi mới là
thiên hạ đệ nhất, tôi vốn dĩ đã có thể là thiên hạ đệ nhất, đều tại thằng nhóc
đó tự tìm đường chết, chạy tới cản đường. Thế giới này vốn dĩ cá lớn nuốt cá
bé, việc tôi diệt trừ chướng ngại vật có gì không đúng? Không phải tôi sợ
nó, mà là tôi không muốn bị người khác cản trở..."

Trong lúc tức giận, Trần Phong đem tất cả những phẫn nộ đã kìm nén trong
mấy ngày vừa rồi ào ào tuôn ra, chờ đến lúc nhận ra mình đã vạ miệng thì
không còn vãn hồi được nữa.

Tô Duy hướng về phía Bùi Kiếm Phong và Phương Tỉnh Sanh nhún vai, ý
bảo: Các người xem, muốn cho một người tự mình khai ra là một chuyện
đơn giản đến thế nào.

Bùi Kiếm Phong khoát tay, ra lệnh cho thủ hạ đưa Trần Phong rời đi, Trần
Phong trong lòng vô cùng căm tức, quay đầu lại gào lên: "Tôi rất nhanh sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.