PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 247

"Sao có thể như thế được?" Liễu Trường Xuân cười ha hả: "Nếu tôi là giả
mạo thì sớm đã khai ra Trần Phong là hung thủ rồi, chỉ cần Trần Phong bị
bắt là không ai uy hiếp được tôi nữa, chẳng phải sao?"

"Nếu là ông thì chắc chắn sẽ làm như vậy, nhưng người ngăn cản Trần
Phong lúc ấy lại là Liễu Nhị, thậm chí còn đưa Trần Phong tới phòng của
ông, khiến ông mất đi cơ hội tốt này. Nếu xong việc ông khai ra Trần Phong,
đương nhiên cũng sẽ phải trả lời thẩm tra của tuần bộ, đây là chuyện ông
muốn tránh bởi nó một là có thể sẽ khiến thân phận ông bại lộ, hai là sẽ gây
trở ngại cho kế hoạch."

Thẩm Ngọc Thư nhìn về phía Liễu Nhị, Liễu Nhị cúi đầu không nói lời nào,
khuôn mặt đã bị tóc che khuất, nhưng có thể tưởng tượng được lúc này chắc
chắn rất ảo não.

"Ông chỉ có thể hy vọng Trần Phong vì sợ hãi mà từ bỏ cuộc thi, không ngờ
cậu ta lại to gan lớn mật như vậy, nhất định đòi tiếp tục thi đấu. Nếu thật sự
tiếp tục đánh, Trần Phong sẽ nhanh chóng phát hiện ra ông có vấn đề. Bất
đắc dĩ, ông đành phải dùng chiêu này để tìm cửa sinh trong cửa tử: Bản thân
ông trúng độc, mọi người sẽ nghi ngờ cậu ta, trên thực tế cũng đúng là như
thế, tất cả mọi người đều coi cậu ta là hung thủ."

Sắc mặt Liễu Trường Xuân vô cùng bình tĩnh, hệt như những gì Thẩm Ngọc
Thư nói không liên quan gì đến ông ta, chỉ có Phương Tỉnh Sanh là thiếu
kiên nhẫn, nói: "Không đúng, chất độc kia rất lợi hại, nó còn mạnh hơn cả
thạch tín, nhỡ đâu không cẩn thận lại hạ độc chết chính mình thì làm sao?"

"Không đâu, Liễu Trường Xuân chỉ dùng một lượng vô cùng nhỏ, hơn nữa
tôi đã kịp thời giúp ông ta nôn hết. Ông ta bí quá hoá liều như vậy cũng vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.