PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 316

"Vậy xem ra ngài cũng biết chuyện chúng tôi sau khi bắt được một nghi
phạm xong, lại vấp phải một vố rất tệ, hiện giờ trong ngoài đều đắc tội
chứ?"

"Làm việc luôn là có thua có thắng, có mặt tốt mặt xấu, các cậu còn trẻ tuổi
như vậy, có gì là thua không dậy nổi chứ? Chỉ sợ thua rồi vẫn còn không
biết gì mà dương dương tự đắc thôi."

Nói tới đây, Từ Quảng Nguyên nhìn Thẩm Ngọc Thư đầy thâm ý.

Thẩm Ngọc Thư giật mình, nói: "Xin tiên sinh chỉ giáo."

"Trong đánh cờ, kị nhất chính là chỉ có công mà không có thủ, đến tượng
cũng muốn bay qua sông để chiếu tướng người ta, dã tâm quá lớn, ngược lại
lại xem nhẹ nguy cơ bên người."

"Ý ngài nói chúng tôi phải đề phòng người bên cạnh?''

Từ Quảng Nguyên không nói nữa, khoát khoát tay với bọn họ, tài xế lái xe
tiến lên, Tô Duy lại thăm dò nhìn về ghế sau, có điều rất đáng tiếc, người đó
đội mũ dạ, lại cúi đầu nên nhìn không ra diện mạo.

Tô Duy đành phải từ bỏ, nhìn chiếc xe đi xa dần, xoa xoa cằm, phân tích:
"Người này nhất định có vấn đề, tuy ông ta che giấu rất tốt, nhưng vẫn
không giấu được chất giọng Bắc Kinh của mình, nhìn khí chất của ông ta,
không chỉ là sinh sống ở Bắc Kinh rất lâu, mà còn xuất thân quý tộc nữa."

"..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.