PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 345

"Đáng tiếc tôi nhìn ra Liễu Trường Xuân là thế thân, nhưng lại không nghĩ
rằng Diệp lão gia cũng vậy. Hai vụ án này rõ ràng là tương tự, tại sao tôi lại
không nhìn ra chứ? Nếu tôi nghĩ ra mối quan hệ giữa chúng sớm hơn vài
tiếng thì ông lão kia sẽ không phải chết."

Trong giọng nói đầy vẻ ảo não, Tô Duy biết Thẩm Ngọc Thư lại đang để
tâm chuyện không đáng, lúc trước là ai nói không nên vì chuyện đã rồi mà
phiền não, hiện tại hắn lại đang làm điều tương tự.

Để Thẩm Ngọc Thư không suy nghĩ quá nhiều, Tô Duy cố tình không nói
nốt ý hắn, mà hỏi: "Nếu chú Quỳ có thể dễ dàng chuồn đi như vậy, tại sao lại
muốn sát hại ông lão? Nếu ông lão không chết, tuần bộ sẽ không hành động
nhanh như vậy."

"Chuyện Thanh Hoa bị đưa đi không giấu được lâu, hơn nữa ông lão ở cùng
họ lâu như vậy, hoặc nhiều hoặc ít thế nào cũng biết một số bí mật, ông lão
đã lú lẫn nhưng không có nghĩa là ông sẽ không nói ra. Tôi vốn dĩ còn tưởng
như thế là may mắn, giờ xem ra tôi đã xem nhẹ sự độc ác của bọn họ."

Đã tới văn phòng thám tử.

Thẩm Ngọc Thư xuống xe, lao vào trong phòng, Tô Duy theo phía sau, hỏi:
"Cậu định làm thế nào?"

"Tìm nhiều manh mối hơn, xem có thể chứng minh lập luận của mình là
chính xác hay không."

"Cậu suy luận đương nhiên là chính xác!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.