PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 343

Trong giọng nói tràn ngập sự tự trách, khiến Tô Duy phát hiện ra Thẩm
Ngọc Thư cũng là một con người có tình cảm bình thường, hắn thích giao
lưu với thi thể, không có nghĩa là hắn coi thường sinh mệnh.

"Việc này có liên quan gì đến cái chết của Diệp lão gia à?" Tô Duy hỏi.

"Có, sau khi bọn họ phát hiện không thể tiếp tục che giấu bèn quyết định bỏ
xe giữ tướng... Không, có lẽ không thể nói là bỏ xe giữ tướng, trong mắt bọn
họ, vị vương gia kia đến tiểu tốt cũng không bằng."

"Ý cậu là Thanh Hoa vì trốn ngục nên không ngại xuống tay giết chết cha
ruột mình?"

Nghe Tô Duy hỏi vậy, Thẩm Ngọc Thư quay đầu sang nhìn cậu, giữa đôi
mày phảng phất nét buồn bã.

"Ai nói đó là cha cô ta?"

"Hả?"

"Thanh Hoa từ nơi khác chuyển đến Thượng Hải, trước đó ở đây không ai
quen biết bọn họ, cũng không ai từng nhìn thấy lão vương gia thực sự thế
nào, cho nên ai có thể chứng minh người cô ta hàng ngày chăm sóc đó chính
là lão vương gia?"

Tô Duy trước nay không nghĩ tới vấn đề này, nghe Thẩm Ngọc Thư nói vậy,
cậu càng nghĩ càng cảm thấy lạ: Thanh Hoa rất tận tâm chăm sóc lão vương
gia, lão vương gia cũng dựa dẫm vào cô ta. Chính từ sau khi cô ta bị bắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.