PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 36

Thẩm Ngọc Thư chìa ngón tay cái về phía Tô Duy, sau đó cả hai đồng thời
quay đầu nhìn về phía Trường Sinh.

Tô Duy hỏi: "Này bạn nhỏ, em nói thật đi, em chơi cờ rất siêu đúng không?"

"Cũng không siêu lắm."

Dù sao cũng chỉ là một đứa bé, chuyện này có thể hiểu được.

Hai người nhìn nhau, đang nghĩ thôi bỏ ý định này đi thì cậu nhóc lại nói
tiếp: "Nhưng trong vòng mười bước ăn luôn các anh thì không thành vấn
đề."

Sau ba giây im lặng, Trường Sinh nhìn trái nhìn phải quan sát sắc mặt Tô
Duy và Thẩm Ngọc Thư: "Em nói vậy có đả kích lòng tự trọng của các anh
quá không?"

"Thực sự là không, dù sao thì ai cũng có thứ mà mình giỏi nhất mà."

Nụ cười của Tô Duy vô cùng gượng gạo.

Cậu thầm hít sâu một cái trong lòng, cũng may mà đã tính đến chuyện này,
không tìm Trường Sinh đánh cờ, nếu không bây giờ chắc chắn sẽ bị kẻ nào
đó cười nhạo.

"Thế này nhé bạn nhỏ..." Tô Duy nở một nụ cười xán lạn: "Để báo đáp sự
chăm sóc của bọn anh đối với em từ trước đến giờ, em có đồng ý thử đi
khiêu chiến bá chủ lôi đài lần này không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.