PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 371

"Anh... anh vào bằng cách nào?"

Tô Duy đóng cửa phòng lại, nhìn xung quanh, thuận miệng đáp: "Đến cửa
phòng cũng không khóa, lá gan của cậu cũng to thật đấy."

Nhìn bài trí, chỗ này có lẽ là thư phòng, sát tường là một bộ bàn ghế, bên kia
là sô pha và bàn trà, đồ đạc được làm rất tinh tế, giá cả có lẽ là không rẻ, có
điều tất cả đều mang hơi hướm cổ xưa, dưới ánh đèn nhìn càng nhuốm màu
thời gian.

Trên bàn trà có trà và quả khô, Trần Phong không động tới, Tô Duy tiếc nuối
khi không mang Củ Lạc tới đây, nếu thấy nhiều đồ ăn ngon như vậy, nó nhất
định sẽ vui đến phát điên.

Trần Phong vẫn mặc bộ quần áo lúc ban ngày, có điều khí sắc đã hoàn toàn
khác, tóc tai bù xù, hai mắt đỏ quạch, thấy Tô Duy không trả lời, cậu ta lặp
đi lặp lại câu hỏi như thần kinh: "Cổng chính tôi đã khóa rồi! Anh vào bằng
cách nào?"

"Cái cổng đó có khóa hay không cũng chẳng khác gì nhau." Tô Duy chẳng
buồn giải thích, hỏi luôn: "Thư đe dọa đâu?"

"Thẩm Ngọc Thư sao không tới? Tôi muốn Thẩm Ngọc Thư tới giúp!"

"Nhất định phải là Thẩm Ngọc Thư sao?"

"Đúng vậy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.