PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 63

Đôi mắt phượng của Đoan Mộc Hành khẽ di chuyển, nhìn về phía Lạc Tiêu
Dao.

Lạc Tiêu Dao giật bắn mình, đột nhiên có cảm giác như một con thú nhỏ bị
dã thú nhắm vào, bèn không dám nói gì thêm nữa, cúi đầu và cơm.

Vân Phi Dương cũng tò mò nhìn Trường Sinh, hỏi: "Trường Sinh, sau trận
đấu anh có thể làm một bài phỏng vấn với em không?"

"Nhưng mà em còn chưa thắng mà."

"Anh tin em nhất định sẽ thắng!"

"Anh cũng tin em." Đoan Mộc Hành xoa xoa đầu Trường Sinh: "Thiên tài
thường thông thạo rất nhiều thứ, em đánh dương cầm hay như vậy, anh tin
rằng kì nghệ của em cũng rất cao siêu."

Dương cầm?

Trong lòng Tô Duy thót lên một cái, cứ cảm thấy có người từng nhắc tới từ
này, không phải là đàn dương cầm bình thường, mà có liên quan đến một sự
việc vô cùng quan trọng...

Đúng, này hai chữ này chính là mấu chốt, có điều lúc cần thì cậu lại không
thể nhớ ra, linh cảm chỉ thoáng đến rồi đi, không kịp nắm bắt điều gì.

Thẩm Ngọc Thư chú ý tới thay đổi rất nhỏ trên nét mặt đó của Tô Duy, gắp
một cái đùi gà bỏ vào bát cậu, ý bảo cậu hãy tập trung ăn cơm, sau đó lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.