PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 81

Hai người đi một vòng men theo hành lang, lại quay về đầu cầu thang, Đoan
Mộc Hành hỏi: "Sao Trường Sinh lại tới chỗ này?"

"Có thể ai đó đã hẹn nó tới đây, cũng có thể là chạy theo Củ Lạc nên đi lạc."

Thẩm Ngọc Thư nhìn con sóc đang ngồi trên vai mình, đoán rằng khả năng
thứ hai cao hơn, Trường Sinh tính rất cẩn thận, nếu không phải là người
quen hẹn tới chỗ hẻo lánh này, cậu bé nhất định sẽ không chẳng nói chẳng
rằng tự tiện chạy tới đây.

Dường như biết là mình có lỗi, Củ Lạc ngồi yên trên vai Thẩm Ngọc Thư
không nhúc nhích, chỉ thỉnh thoảng mới vẫy vẫy cái đuôi.

"Ngọc Thư, quần áo của cậu!"

Nhìn thấy vạt áo trước và cả cánh tay Thẩm Ngọc Thư đều dính máu đỏ,
Đoan Mộc Hành vội vàng nhắc nhở.

Thẩm Ngọc Thư cũng phát hiện ra, hắn bắt lấy cái đuôi của Củ Lạc, phần
chóp đuôi quả nhiên dính vết máu, có lẽ là bị dây vào khi nó tìm thấy
Trường Sinh.

"Trên người hung thủ có thể cũng dính máu!"

Cùng lúc với Đoan Mộc Hành, Thẩm Ngọc Thư cũng thốt ra câu này, hắn
xoay người vội vàng chạy về phía sân trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.