PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 87

Vân Phi Dương gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Liễu Trường Xuân lại nói: "Tôi vội vàng quay về là vì nhớ ra đã quên chuẩn
bị tờ ngân phiếu một ngàn đồng bạc kia, vốn là định chờ sau khi trận đấu kết
thúc sẽ đưa thẳng cho kì thủ thắng cuộc, nhưng không hiểu sao tìm thế nào
cũng không thấy tờ ngân phiếu đó. Tôi gọi Liễu Nhị tới hỏi thì mới biết, hóa
ra là tên này cờ bạc, không có tiền trả nợ, đã tự tiện đem tờ ngân phiếu đó
đổi tiền trả nợ rồi."

Nói tới đây, Liễu Trường Xuân mặt lộ vẻ xấu hổ, liên tục thở dài.

Liễu Nhị cúi gằm đầu xuống, nhìn hắn to xác như vậy, đứng trước mặt chủ
nhân chẳng dám ho he một tiếng, đang định quỳ xuống cầu xin tha thứ thì bị
Liễu Trường Xuân mắng cho mấy câu, đuổi ra ngoài.

"Việc xấu trong nhà không nên rêu rao ra ngoài, chuyện này tôi vốn dĩ
không muốn để lộ ra, vốn định chiều nay cho Liễu Nhị tới ngân hàng lấy
tiền, không ngờ bây giờ lại xảy ra án mạng thế này, haizz."

Liễu Trường Xuân nói xong, lại không kìm được thở dài, Vân Phi Dương
nghe vậy, cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi.

"Một ngàn đồng đại dương không phải là một con số nhỏ, Liễu bá bá không
chỉ không định báo cảnh sát mà còn định phái Liễu Nhị đi lấy tiền tiếp, bá
không sợ hắn sẽ nhân cơ hội chuồn êm sao?"

"Việc đó thì không, Liễu Nhị theo bá đã lâu, bản tính không xấu, chỉ là có
chút ham cờ bạc. Bá đã mắng nó rồi, tiền cũng không định bắt nó trả, cũng
xin hai vị đại nhân giơ cao đánh khẽ, đừng làm khó nó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.