PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 89

quán chủ đánh một ván cờ, cũng coi như đã thỏa nguyện. Cho nên dù thế
nào, tôi hy vọng cuộc thi vẫn được tiếp tục, ít nhất tôi cũng phải đánh với
Liễu quán chủ một ván mới được."

Liễu Trường Xuân không nói gì, nhìn Thẩm Ngọc Thư cùng Đoan Mộc
Hành, ý là: Các vị thấy đấy, không phải tôi không muốn bỏ, mà là không thể
bỏ được.

"Như vậy đi, các vị thương lượng xem tiếp theo sẽ đấu thế nào, tôi đi nói
chuyện với tổng thám trưởng, tăng cường an ninh chỗ này."

Đoan Mộc Hành nói xong, Vân Phi Dương lập tức hỏi: "Hung thủ không
phải là Bàng Quý sao? Hắn đã bị bắt, tiếp theo chắc không có việc gì đâu?"

Thẩm Ngọc Thư nói: "Tạm thời còn chưa thể chứng minh Bàng Quý là hung
thủ, hắn chỉ là nghi phạm lớn nhất mà thôi, cho nên nếu các vị nhất định tiếp
tục cuộc thi, tăng cường an ninh là rất cần thiết."

Hắn vừa nói vừa để ý quan sát phản ứng của mọi người, có điều ai nấy hoặc
là kinh ngạc hoặc là khó hiểu, không biểu hiện gì khác thường.

Phân phó xong, Đoan Mộc Hành và Thẩm Ngọc Thư rời khỏi Trường Xuân
quán, Thẩm Ngọc Thư lo lắng tình hình của Trường Sinh, Đoan Mộc Hành
bèn cho tuần bộ về báo cáo tình hình vụ án với tổng thám trưởng hước, bản
thân thì thì lái xe đưa Thẩm Ngọc Thư tới bệnh viện, Vân Phi Dương cũng
đi nhờ xe, ngồi ở băng ghế sau.

Đoan Mộc Hành vừa lái xe vừa nói với Thẩm Ngọc Thư: "Hôm nay theo
cậu điều tra án, tôi suýt nữa cũng nghĩ rằng mình là thám tử rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.