PHI TƯỢNG QUÁ HÀ - Trang 96

Cảm nhận được dao động trong cảm xúc của Tô Duy, Thẩm Ngọc Thư vỗ
tay cậu an ủi.

"Cậu yên tâm, cho dù hung thủ là ai, tôi nhất định sẽ tìm ra hắn, không để
Trường Sinh phải chịu đau oan uổng như vậy."

"Nhưng hiện tại chẳng có manh mối gì, chúng ta thậm chí còn không biết kẻ
đó hành hung Trường Sinh vì lý do gì."

Nghe bọn họ nói chuyện, sóc con lại nhô đầu ra nhìn xung quanh, Tô Duy
thấy vậy sờ đầu nó, nói: "Nếu mày phát hiện ra điều gì thì tốt rồi."

Sóc con nghe không hiểu, nghiêng nghiêng đầu nhìn cậu.

Tô Duy không nhịn được bật cười, lúc Trường Sinh gặp nạn, Củ Lạc có lẽ
không có mặt ở đó, nếu không với sự nhanh nhẹn của mình, nó nhất định sẽ
tấn công hung thủ, ít nhất có thể đánh hơi được mùi của hung thủ.

Chỉ tiếc là hôm nay khách quý quá nhiều, phụ nữ thì xịt nước hoa, đàn ông
hút xì gà, ở không gian xa lạ thế này, cho dù là khứu giác nhạy bén đến mấy
cũng không còn linh nghiệm nữa.

Tô Duy căm hận: "Nếu Bàng Quý không phải hung thủ, vậy thì hung thủ
nhất định là ở trong đám người đó."

"Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng không có chứng cứ, không thể giữ bọn họ ở
lại mãi được. Hung thủ rất giảo hoạt, tất cả những chỗ dính máu hắn đều rửa
sạch hết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.