PHÍA ẤY NGƯỜI ĐI - Trang 28

Bùi Đức Ba

Phía Ấy Người Đi

- 2 -

Bây giờ việc đi cất hàng trên tỉnh không còn được dễ dàng như ngày
trước nữa. Bản thân bà đã chứng kiến ngườivào thành phố bị kiểm soát
giấy tờ ngặt nghèo. Người ta có giấy tờ hành nghề buôn chuyến hẳn hoi vậy
mà vẫn bị bọn nó hống hách vu oan là mua hàng về tiếp tế cho du kích Việt
Minh.
Cãi chẳng nổi cái lũ lộng hành, có quyền có thế. Vậy là, hàng bị tịch thu.
Còn bà, về đến làng, tuy rằng ông Húc không còn bạo mồm bạo miệng nói
bà là tiếp tay cho giặc nhưng lại vòng vo răn đe bóng gió: “ mua hàng trong
vùng địch tạm chiếm là có lợi cho địch”. Có lợi cho địch thì ắt hẳn có hại
cho ta. Bà và cả An nửa hận lời nói độc miệng của ông Húc. Thời buổi loạn
lạc thế này, kiếm được miếng ăn sao mà khó thế. Phải rồi, đi đường bà
được nghe người ta kháo chuyện với nhau, cuộc chiến đang lan tràn ở các
tỉnh đồng bằng. VIệt Minh và lính Pháp đánh nhau to lắm. Bọn lính Lê
dương và tụi lính Bảo Hoàng thẳng tay đốt phá trong những trận càn quét.
Khổ cho dân lành lương thiện. Cái làng Xuân Giao này, lần này bị đốt phá
cướp bóc ghê người, thật hãi hùng.

Phải tìm con đường để sinh sống nuôi con. Không thể ở lại cái làng này
được nữa, vả lại nhà cửa có còn đâu, không thể chịu được mãi cái cảnh
xóm làng bị càn quét, bắn giết liên miên. Mạng sống bị đe doạ và kiếm ăn
thì nào có dễ dàng. Trời Phật có thấu cho chăng? Ánh mắt bà u ẩn như thả
mãi về chốn xa xăm. Trên nền trời đùng đục, vầng trăng lúc tỏ lúc mờ bởi
những áng mây xam xám cứ vật vờ trôi, đôi lúc phủ rợp vầng trăng.

Sau bữa ăn tối, mẹ con An sang ngủ nhờ bên bà Chánh Huyện. Mẹ An
không chợp được mắt cứ nghĩ ngược nghĩ xuôi về những ngày tới. Nghĩ
mãi, bà đi đến một quyết định dứt khoát. Mấy hôm nữa, mẹ con bà sẽ dắt
nhau lên thành phố Nam Định tá túc nhà bà chị chồng một thời gian rồi liệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.