PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 117

PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ

Erich Maria Remarque

www.dtv-ebook.com

Chương 6

Người ta đưa chúng tôi về sâu trong hậu phương hơn lệ thường, về một

trại tân binh, dể bổ sung quân. Đại đội tôi cần bổ sung hơn một trăm người.

Trong thời gian đó, chúng tôi la cà đây đó vì không có công tác gì làm

cả.

Hai ngày sau, Himmenxtôt cũng về đến nói. Từ dạo ở chiến hào đến giờ,

hắn không dám ngoạc mồm ra nữa. Hắn xin dàn hòa với chúng tôi. Tôi sẵn
sàng chấp nhận, vì tôi thấy hắn đã giúp một tay vào việc khiêng Hai Vethut
bị gãy lưng. Hơn nữa, hắn ăn nói đã có vẻ thật sự biết điều, nên khi hắn
mời chúng tôi ra căng tin, chúng tôi cũng đồng ý thôi. Chỉ có Jađơn là còn
nghi ngại và giữ kẽ.

Nhưng rồi chính nó cũng mau xuôi, vì Himmenxtôt cho biết hắn sắp thay

chân thầy cai nấu bếp được đi phép. Để tó lòng thành, hắn khuân lại cho
chúng tôi hai cân đường, và đặc biệt cho Jađơn nửa cân bơ. Sau đó, hắn lại
còn vận động cho chúng tôi được điều về nhà bếp trong ba ngày liền, để gọt
khoai tây và củ cải vàng.

Những món ăn hắn cung phụng cho bọn tôi, thật xứng đáng với bữa ăn

của sĩ quan.

Ấy thế là chúng tôi tạm thời có hai cái khoái của người lính: ăn ngon và

nghỉ khỏe. Nghĩ cho kỹ thì cũng không có gì quá đáng. Chỉ mới vài năm
trước đây thôi, chúng tôi rất khinh ghét những chuyện ấy. Nhưng bây giờ
chúng tôi gần như lấy thế là thú vị. Cái gì cũng là thói quen cả, cả đến
chiến hào cũng vậy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.