PHIÊN KHÚC NGÀY MƯA - Trang 8

Danh nghe về kỷ niệm của My ở ngôi trường mà cả My và Danh đều đã
học. Lớp học của My rộng thoáng nhờ cửa sổ và gió trời. Bên trên đầu bảng
đen là tượng Chúa Giê-su. My không theo đạo, nhưng ngày nào My cũng
đứng dậy, thành khẩn đọc lời tâm niệm – Lạy Chúa, xin giúp chúng con
chăm chỉ học hành, rèn luyện tư cách chúng con, trau dồi tâm hồn chúng
con… - Danh có biết, ở đó có những người thầy thân mến. Thầy Long có
đôi mắt hiền dịu vô cùng, thường đứng cạnh bên nhắc My chấm câu. Thầy
Ái cũng hiền không kém, My nhớ ngày tất niên, thầy đàn và hát bản Mưa
Hồng, và cuối năm học thầy đã viết lưu bút cho My với những lời chân
thành làm My phải khóc. Thầy Xung, khi hai lớp dồn vào nhau, đã phải leo
lên ghế giảng truyện Kiều khan cả cổ mà lũ học trò đông đảo vẫn rì rào nói
chuyện. Và ngôi trường đó, lớp học đó, hai năm sau Danh đã đến ngồi.
Danh cũng nhận những kỷ niệm đó giống như My. Danh nhé, chúng ta đã
là bạn với nhau từ thuở nào, vì Danh và My, đều cùng học chung các thầy,
đều đã đến ngồi một lớp.

Danh đã làm My xúc động biết bao, khi Danh nhắc đến Thầy bằng một
giọng thương mến. My thấy Danh rưng rưng mắt, khi My kể chuyện lớp
học, tả từng cái bảng, cái cửa sổ, kể từng người thầy. Danh đã làm My xúc
động biết bao, khi Danh đòi đến thăm thầy. Nếu My là Thầy, chắc My sẽ
khóc, khi biết rằng trong đám học trò mà thầy ra công dạy dỗ, có Danh,
đang gánh chịu thật nhiều nỗi thiêt thòi.

BỐN

Sáng nay mưa dầm. Không còn gì buồn hơn. Nhưng cũng không có gì thích
hơn. Có phải là mâu thuẫn không? Thật thế, buồn – chứ không phải khổ -
làm cho con người giống như cành hoa Cúc dại được tắm mình qua mưa. Ở
nơi đó Danh có cảm thấy một nỗi gì vây quanh, giống như My lúc đứng ở
sân trường nhìn ra mưa không?

Mùa mưa đến làm gợi nhớ. My ở đây, nhớ về một thứ kỷ niệm dầu đã khá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.