PHỐ - Trang 108

… Người sếp đá đỏ đầu tiên gặp dưới chợ nhún vai trả gã năm triệu.

Năm triệu cơ à? Cũng ghê đấy nhỉ nhưng mà… bố láo! Sao lại năm? Gã
tìm đến người sếp đá thứ hai, một sếp đàn bà đi xe Dream, nói giọng Huế.
Bà này nhét ngay vào túi gã tập giấy bạc ba mươi lăm triệu. Choáng váng
đến nhủn người, gã dùng hết sức bình sinh để thực hiện một cái lắc đầu can
đảm. Cha mẹ ơi! Mới có hai người mà đã chênh nhau tới hàng chục triệu
rồi ư? Vậy thì cái giá tận cùng của nó là bao nhiêu? Gọi một ly cà phê thật
đặc cho trầm tĩnh lại, gã bước tạt qua góc chợ, tiếp cận người sếp đá thứ ba,
mà các loại sếp đá lớn nhỏ ở đây thì thiếu cha gì, đụng đâu chả thấy, chỉ
cần phải hết sức kín đáo. Tại sao phải thế? Cũng là thói đời thôi. Nếu một
ai đó, kể cả các ngành chức sắc, kể cả bọn đại ca đầu gấu mà đoán biết
được gã đang có trong tay một viên đá kiểu này thì coi như xong? Nhẹ là bị
tịch thu, nặng là bị trấn, bị theo dõi, thậm chí bị đón đường nạy răng, mổ
bụng như cái người cha có năm con bất hạnh kia. Cho nên phải kín, càng
kín càng chắc ăn.

Người thứ ba ăn vận kiểu Sài Gòn, đi hẳn một chiếc Toyota đời mới vào

chợ. Trong khoang xe đóng kín, sau khi dùng kính lúp soi qua soi lại như
kính chiếu yêu, ông ta chợt nhíu cái vầng trán rất khả kính rồi buông nhẹ
một câu: “Đá… tốt đấy. Hơi non một chút nhưng không sao! Tôi trả chú
một trăm hai mươi triệu. Ô kê chứ? Khắp gầm trời này chú không tìm nổi
ai trả cao như tôi đâu. Thấy chú thành thật, tôi cũng không nói thách. Sao…
chưa ưng à? Kỳ zậy cha! Thôi thì một trăm năm mươi triệu, đưa đây!”

Lần này thì gã lại vận hết sức lực để khỏi thực hiện cái động tác gật đầu.

Cái đầu gã muốn gật quá lắm rồi. Một trăm năm mươi triệu cơ mà? Sao lại
những một trăm năm mươi nhỉ? Nhiều thế?… Chao, nếu cái bọn hút máu
người thấy ngọt mà trả một trăm năm mươi thì dứt khoát giá trị thật của nó
phải nhiều lần hơn thế. Sức suy tưởng thang giá vật chất của gã nương vào
những con số thiên hạ vừa tung ra mà xoải vó phóng đến không cùng. Và
gã lắc đầu, kèm thêm một cái cười khinh thị, cái cười tự nhiên mà có, cái
cười của một kẻ có của chứ gã đâu có chủ bụng cười như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.