PHỐ - Trang 180

PHẦN HAI

Hai mươi mốt

T

hảo đã trở về.

Chị trở về vào lúc cả Hà Nội rạo rực chớm bước vào hè. Chị trở về như

một sự tất yếu phải trở về, cũng lại như một sự kiện quá đỗi vui mừng mà
chưa hề được đón chờ, chưa hề được báo trước. Quả thật sự trở về của chị
đã trở thành một ngày hội với những người trong khu phố lính. Nó không
chỉ đơn thuần hàm nghĩa đoàn tụ thông thường mà hơn thế, sự trẻ trung,
đẹp đẽ và nguyên vẹn ở nơi chị mới khiến họ xúc động sâu sắc. Không già
hơn, hơi đẫy đà một tí, cặp mắt tràn ngập ánh nắng ngoại thành vẫn vời vợi
ánh thương yêu, cái khuôn miệng khi cười vẫn rất đỗi đằm thắm dịu dàng
và tiếng nói đã cách xa lâu ngày đến thế vẫn không hề nhạt phai cái sắc thái
chia sẻ, nhường nhịn bên trong đã khiến người ta có cảm giác chị chưa hề
đi xa, đi lâu, đi đến một mảnh đất đầy cạm bẫy về mà chỉ thực sự coi như
chị vừa trở lại sau đôi tuần đi tắm nắng tại một bãi biển sạch lành nào đó.

Giây phút ban đầu, anh đã gần như khóc nức lên vì cái cảm nhận ngỡ

ngàng đó. Anh đã nén được không khóc thì chị phải khóc. Khóc thật sự. Bế
con vào lòng rồi mà nước mắt chị vẫn không ngừng trào ra. Cũng giây phút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.