PHỐ - Trang 181

đầu tiên ấy, bé Niên Thảo đứng nép sau lưng bố chỉ tròn mắt ra nhìn mẹ
như nhìn một kẻ xa lạ. Lâu quá rồi, trong cái đầu non nớt của bé khó có thể
hình dung được cái người đàn bà quý phái, quần bò, áo gió màu kem, tóc
chải lệch lệch kia lại có thể là mẹ Thảo ngày xưa của mình. Chỉ đến khi
người mẹ gần như quỳ xuống đường băng, ghì chặt lấy con, nước mắt ràn
rụa tràn cả sang mặt nó thì bé mới bật òa khóc. Mẹ đây rồi! Chỉ có mẹ mới
có cái hơi ấm ấm thơm thơm này. Bé nghẹn ngào nói:

- Mẹ Thảo ơi!… Sao mẹ bỏ con đi lâu thế? Đêm nào con cũng nhớ mẹ,

đêm nào con cũng khóc đấy. Con tưởng mẹ không về nữa…

- Mẹ về chứ… Mẹ về đây rồi. Từ nay mẹ không bỏ con đi đâu nữa – Chị

vừa nói vừa thổn thức hôn cuống cuồng lên khắp mặt con – Mẹ có lỗi, mẹ
hư lắm… Con thôi đừng giận mẹ nữa nhé!…

Trước cái cảnh mẹ con đoàn tụ ấy không ai là không cầm được nước

mắt. Những cô chiêu đãi viên xinh đẹp tần ngần dừng lại, mắt chợt đỏ hoe.
Đôi ba hành khách còn nhìn với theo, khẽ lắc đầu. Ngay cả anh phi công to
cao, nét mặt phong trần cũng thoáng dừng sững trên cầu thang rồi cúi mặt
bước xuống… duy có Loan, cô em vợ đáo để là chỉ đứng từ xa, dưới bóng
rợp cánh máy bay, nhìn chị mỉm cười như muốn nói “Giỏi thật đấy, bà chị
thân mến của em ạ! Một trăm người đàn bà bỏ chồng bỏ con đi làm thuê
làm mướn trở về thì cả trăm người không giấu được vẻ hụt hẫng, chán
chường ngay từ phút đầu gặp chồng, gặp người thân. Đằng này…” Rồi cái
mỉm cười ấy khẽ quay sang ông anh rể: “Thấy chưa? Chị tôi vẫn đẹp ác đấy
chứ, còn đẹp hơn hồi ở nhà. Chị em nhà họ Nguyễn tôi đâu có đùa. Vàng
ròng đấy, liệu giữ sao thì giữ ông anh thân mến ạ!” Đáng lẽ cặp môi kiêu kì
ấy sẽ còn mỉm cười nữa nếu như ánh nhìn của cô không vô tình va phải
những giọt nước mắt đang chảy xuống gò má già nua của mẹ. Cô quay đi
để rồi cầm lòng không được, đến lượt chính mình khóc, khóc tức tưởi hơn
ai hết. Đứng cạnh bà mẹ, ông tướng già chỉ im lặng hút thuốc, không nói gì,
nhưng rõ ràng nét mặt ông đang trẻ lại đến năm, sáu tuổi. Đây là chuyến đi
thứ hai của cô con gái rượu đã trở về an toàn. Chuyến thứ nhất là chiến
tranh, chuyến thứ hai là làm mướn, chuyến nào cũng gian nan, chuyến nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.