PHỐ - Trang 202

những đêm sau nó lại trở lại. Trở lại tự nhiên mặc dầu chị đã cố tập trung
hết nhiệt tình để đáp ứng cho anh ấy.

- Và anh ấy cảm nhận được?

- Không rõ có cảm nhận được không nhưng gần đây, chị thấy anh ấy có

vẻ buồn. Sáng nay lúc đạp xe đi làm, anh ấy đã quên cả… hôn chị. Khổ
quá! Anh ấy vẫn thế, vẫn muốn mỗi đêm chị phải cuồng nhiệt như trước
nhưng chị… Nói điều này có thể xúc phạm chồng, em nghe rồi bỏ qua…

- Chị cứ tin em đi!

- Gần đây, cứ mỗi lần anh ấy ôm chị vào người là mỗi lần chị lại cảm

thấy rùng mình bởi cái… mùi hôi hôi, khen khét trên thân thể anh ấy toát
ra…

- Sao chị vẫn bảo có lẽ chị yêu anh ấy bắt đầu là ở cái mùi rất đàn ông

ấy?

- Không biết nữa… Không hiểu tại sao cả? Thậm chí… – Thảo nhăn mặt

lại trông thật thiểu não – Thậm chí chị không chịu nổi cả… cái hôn của anh
ấy. Nam bỏ thuốc lào từ lâu rồi mà sao… Chị khổ quá! Vậy mà trước đây
cứ đụng phải làn môi mạnh mẽ của Nam là toàn thân chị đã muốn bốc cháy
lên rồi? Loan ơi! Hay là…. Tại những ngày kiệt sức vì lo toan ở bên đó đã
làm cho chị trở thành một con đàn bà lãnh cảm rồi?

- Sao chị không nói thẳng ra với anh ấy. Là người đại lượng, anh ấy có

thể sẽ…

- Em chưa có chồng, em không hiểu được đâu. Có những chuyện chẳng

thể nói ra được với đàn ông dầu cho đấy là người đàn ông cao thượng nhất.
Họ hay suy diễn, càng yêu bao nhiêu càng suy diễn quái quỷ bấy nhiêu.

- Thế thì chỉ có thể kết luận là, chị vẫn đang bị cái hành vi của thằng cha

Việt Kiều tồi tệ kia ám ảnh.

- Chị cũng đã thử nghĩ như thế nhưng… Sao lại có thể như vậy được?

Đấy là một vết nhục, cứ cho là như thế, thì đáng lẽ ra nằm giữa chồng con
nó phải được xóa đi chứ sao lại thức dậy được? Đúng không em?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.