PHỐ - Trang 211

- Trời! Chú Lãm đấy à? Chú đi đâu bấy lâu mà tôi cho người đi hỏi mãi.

Chà chà… Độ này chú trông hơi gầy nhưng đã khá lên nhiều lắm rồi đó.
Đàn ông đàn ang phải gầy như thế mới đẹp. Trông thấy mấy người béo tốt,
bụng ninh nính, ghê chết! Chuẩn bị vào hè rồi, chú đến vừa đúng. Từ sáng
mai nhé!

Lãm gật đầu rồi quay về. Chị hàng nước mía còn nhìn hút theo gã một

đoạn…

* * *

Hai tháng thực hiện nốt hợp đồng cây mía đối với gã qua rất nhanh.

Nhân tiện ông sửa xe máy ở đầu phố có chiếc Simson cũ nát không đi đến,
gã hỏi mua lại với giá có hai chỉ vàng rồi lại nhờ chính ông ta sửa giúp.
Chiếc xe lúc sống lúc chết, nổ cứ phành phạch như xe công nông chở vôi
cát nhưng được cái máy còn khỏe. Với chiếc xe Đông Đức cà tàng này, một
ngày gã có thể đi về được ba chuyến, có thể gần gấp đôi số mía so với chiếc
xe đạp trước kia mà lại không mất sức.

Nhưng thực ra những ngày này gã chỉ làm lấy lệ mà đầu óc lại hoàn toàn

chỉ tập trung vào tìm tòi những vườn mía, những mảnh đất màu mỡ để
nhằm thực hiện cái ước mơ ông chủ vườn mía, ông chủ lò đường đã ấp ủ từ
lâu của mình. Gần năm chục triệu tiền buôn thuốc lào, gã đã nhẩm đếm, hết
cái hợp đồng này, ít nhất cũng có dăm triệu nữa. Năm mươi nhăm triệu, thế
cũng tạm đủ một lưng vốn để gã nhìn thẳng vào dự định của mình.

Cái ngày gã chính thức đến tạm biệt chị hàng nước mía để nâng cấp công

việc cũng là ngày bác sĩ Thảo chuẩn bị trở về.

- Chào chị – Gã nói – Từ ngày mai tôi xin xóa hợp đồng. Chị tìm người

khác nhé!

- Hả? – Chị hàng nước mía tưng hửng – Tưởng chú đến ký tiếp hợp đồng

khác chứ?

- Tôi mệt rồi chị ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.