PHỐ - Trang 22

* * *

Trời càng về đêm càng chuyển lạnh. Trên mặt đường, người người đi lại

đã vắng lắm! Khúc đ…ơ…i… Bánh khúc đơ…i… Tiếng rao trộn vào gió
nghe cô quạnh quá! Nam thoắt rùng mình… Cũng một đêm gió lạnh se se
như thế này, trong một cánh rừng khộp trụi lá, cách đây vừa tròn mười bảy
năm, anh đã gặp chị…

Hồi ấy anh là một đại đội trưởng công binh vừa ra trường, tuổi đời chưa

đến hai mươi nhăm, thân thể cao to như một cầu thủ bóng rổ, lông mày
rậm, mắt xếch sáng, đầu cắt bốc, chân râu xanh rì khắp mặt. Đồng đội gọi
anh anh là con cá kình trên mọi khúc sông trọng điểm. Bộ tư lệnh ghi nhận
anh là một sĩ quan đa năng, có kỷ luật, bất cứ tình huống hiểm nghèo nào
cũng biết cách hoàn tất công việc một cách trọn vẹn tươi tắn. Dường như tố
chất con người anh sinh ra là để dành cho những hành động bạo liệt. Chị là
bác sĩ trên bộ tư lệnh xuống thị sát hiện trường, vốn được cánh lính chiến rỉ
tai nhau đấy là thầy thuốc đẹp nhất, duyên dáng nhất, có giá nhất và trẻ
nhất trong toàn binh chủng. Điều đó có đúng thật không, chẳng ai cần biết
và cũng chẳng ai làm trò đi chứng minh. Trong bom đạn mù trời, trong
những thân thể trai trẻ không ngày nào không bị đốn ngã xuống thành
những nấm mồ côi cút mọc giữa rừng, một thoáng bóng hình con gái đã là
đẹp, đã là gợi lên trong lòng người lính biết bao điều xốn xang sâu thẳm
rồi, huống hồ đây lại là một cô gái mảnh mai, một cô gái Hà Nội đàng
hoàng. Cô có mặt ở đâu là ở đấy, hệt một phép màu dịu ngọt, mọi cái ác liệt
bỗng mềm đi. Mềm đi cả những thân khộp khẳng khiu, nham nhở, chiều
chiều chọc thẳng lên bầu trời như một quần thể những tượng đài tím bầm.
Ngọn lửa bom và làn ánh sáng lãng mạn từ cô tỏa ra ngào trộn, xung đột
nhưng lại đồng nhất không phân biệt được. Người ta săn đón cô, đua nhau
làm đẹp lòng cô và tự làm đẹp cả cái dáng bụi bặm, thô rám của mình. Cô
bỗng hóa thành cảm hứng chiến đấu của nhiều người, trong nhiều khoảnh
khắc. Có người lính trước lúc nhắm mắt đã dặn lại: “Các cậu đừng để cho
cô ấy chết. Cô ấy không được chết!”, người lính khác nằm võng cáng trên
đường trở về trạm xá: “Bảo cô ấy đến đây, đến đây cho mình nhìn một tí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.