PHỐ - Trang 20

Bốn

Đ

êm đã về khuya. Đêm mùa đông Hà Nội sâu hun hút khiến cho những

kẻ mang tâm hồn sôi động nhất cũng bất giác tĩnh lặng lại mà hướng mọi
suy nghĩ trôi ngược vào trong mình.

Thấy vợ vẫn đứng ở mái hiên tần ngần nhìn sang căn hộ đóng trái cửa

bên cạnh, anh buông cây bút vẽ, hỏi nhỏ:

- Nhà anh Thành đi đâu hết mà im lìm vậy em?

- Trong bệnh viện – Tiếng chị thoảng nhẹ.

- Sao, anh Thành ốm à? Hay chị ấy? Hồi tối anh vẫn còn nghe thấy tiếng

kèn vọng sang cơ mà?

- Đấy là người cháu sang trông nhà hộ, nó thổi. Thằng bé con anh ấy bị

ốm. Khổ thân! Hai vợ chồng sống nghèo quá, còn nghèo hơn cả nhà mình.
Cả hai đều mong mỏi thằng bé học thật giỏi, nhất là môn sinh ngữ và vi
tính để hy vọng sau này sẽ có một cái nghề sang trọng, nhiều tiền, sửa chữa
lại sai lầm cùng những bất hạnh của cha mẹ nó. Nhưng thằng bé lại mải
chơi, tháng nào cũng đội sổ. Mấy tháng trước em thấy anh ấy đi công tác về
có vẻ buồn lắm, gọi con ra bàn nói như khóc rằng, nếu ông nội nó cả đời
theo cách mạng, đến nay đã hơn tám chục tuổi còn lận đận, được cái thâm
niên sáu mươi tuổi Đảng còn có hơn ba chục ngàn đã hớn hở đi khoe khắp
xóm; nếu bố nó gần năm chục tuổi đầu mà muốn mua một gói thuốc lá
cũng phải cân nhắc cả đêm thì đến đời nó, tới năm ba mươi tuổi làm sao đó
phải được bước khoan thai trong cuộc đời này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.