PHỐ - Trang 19

ăn mày ăn nhặt, dù có phải đi giết người cướp của cũng không có quyền để
nó đói khổ. Chào!

Ra đến sân rồi, bỗng Bình lại đi thụt vào, cầm tay Nam lôi nhẹ ra hiên,

thì thào:

- Có phải thằng cha kia ở khu mình không? Lảng vảng suốt.

Nam chú mục nhìn sâu vào bóng tối ràn rạt tiếng gió… Trong nhập nhòa,

đôi mắt bị lão hóa sớm của anh chỉ giúp anh nhận ra được một gã trai dáng
người cao, vai hơi gù, vận quần áo màu xám, tóc tai xõa xượi, đang bước
thấp bước cao dọc các dãy nhà, thỉnh thoảng lại dừng lại như nghe ngóng,
như dòm ngó điều gì rồi dần dần mất hút.

- Không – Nam lắc đầu – Ai đấy?

- Người ta bảo mấy tối nay thường thấy hắn lảng vảng ở đây. Dám trộm

lắm! Bảo cô ấy đi ngủ nhớ khóa khoáy cửa giả cho cẩn thận.

Nói xong, vị đạo diễn nhủi mình biến vào con đường lầy lội, dấu vết của

trận mưa hồi chiều, chạy giữa khu tập thể. Cái tiếng nói du dương nửa nam
nửa nữ còn càu nhàu vẳng lại: “Mẹ khỉ! Giữa Thủ đô mà đường sá như
đường làng. Trận mưa nữa chắc thành ao. Người ta bỏ quên cái khu gia
binh chết tiệt này đến bao giờ? Ấy đấy… cái quần mới vừa giặt xong…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.