PHỐ - Trang 43

- Còn bé lắm đấy… Thế là con gái tôi khỏi ốm rồi – Cà nhẹ hàm râu vào

má cô bé, không nhìn Nam, anh đứng dậy – Thôi xin phép cụ, em về. Một
buổi sáng đẹp trời như thế này có họa là điên mới ngồi lâu trong nhà.

Chính khi nói câu ấy, Bình thoáng thấy gã trai nhếch nhác ấy đứng nhanh

dậy, nhìn rất lạ vào mặt Nam một cái rồi lách người đi ra. Và trái với dự
đoán của anh về một sự uống quỵt, gã còn kịp để lại trên bàn ba tờ giấy hai
trăm đồng nát nhàu.

- Ngồi lại thêm một chút được không Bình? – Nam nói – Bố con mình

đang cần đến cái bộ óc sắc sảo của cậu.

- Sáng nay đầu óc mình hoàn toàn hỏng rồi. Nếu có phát ra tín hiệu gì thì

đó chỉ có thể là những tín hiệu méo mó mang tính chửi đổng thôi.

Loan, cô con gái út của ông tướng từ trong nhà bước ra, tay còn vung

vẩy cái chày gỗ bé xíu dùng để đập đá lạnh. Cô em giống chị nhưng cũng
khác chị lạ lùng! Một đằng dịu dàng, một đằng cứ soi sói; đằng này mọi
cảm xúc rút ẩn vào trong, đằng kia tất cả cứ phát lộ, bung nở ra ngoài. Cô
vận một cái quần soóc bò ngắn, gấu te tua, để hở ra đôi bắp đùi dài tròn và
ngăm ngăm đen, dấu vết của những lần đi bơi biển hay bơi hồ mùa hè vừa
qua. Cô nhìn về phía Bình, dẩu môi:

- Thì cứ phát. Nhà này có phải sở cảnh sát hay cơ quan tư tưởng đâu mà

anh Bình ngại?

Nhà đãng tử thoắt trở nên lóng ngóng như con thú đi đêm bị ăn đèn. Cô

gái để bật ra một tiếng cười trong vắt khiến anh chàng càng lóng ngóng
hơn. Nam làm mặt nghiêm:

- Cái cô này, nói năng độc địa vừa vừa chứ kẻo sau này lấy được thằng

chồng, nó chỉ lừ mắt cho cái lại im thít.

- Nếu ở đời có một thằng chồng có con mắt như thế? – Loan lại dẩu môi.

Cô gái 25 tuổi, cái tuổi tất cả đang vào kỳ chín mọng ấy sẽ còn đứng đó

mà dẩu môi dẩu miệng ra nữa nếu không có thêm hai người khách bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.