PHỐ - Trang 55

thật! Thôi được, thế hà cớ gì cậu không chịu đi học sĩ quan trong khi người
ta nói cậu có nhiều tố chất để trở thành một chỉ huy có năng lực như sự gan
góc, tính quyết đoán chẳng hạn – Ở đâu liệu đấy thôi chứ có gan góc quyết
đoán gì đâu ạ! Vả lại, làm sĩ quan để không nuôi nổi mình, không nuôi nổi
vợ con, mỗi lần đi phép phải dành dụm cả năm cũng không đủ như những
sĩ quan ở đơn vị tôi, như ngay cả thủ trưởng thì tôi đi học làm gì? – Hừm…
Cậu suy nghĩ thật như thế à? – Còn suy nghĩ hơn thế. Thủ trưởng yêu cầu
chân thành thì tôi cũng xin được nói chân thành – Được rồi, tạm thế đã.
Còn vài tháng nữa cậu sẽ ra quân, thế cái chuyện cậu có quan hệ bất chính
với cô gái đang là đối tượng của an ninh xã ấy thực chất là thế nào? Người
ta nói đến tai tôi nhiều chuyện lắm! – Dạ! Vẫn là chuyện người ta nói. Bây
giờ đến lượt tôi: tôi yêu cô ấy, trai chưa vợ gái chưa chồng sao lại gọi là bất
chính ạ? – Nhưng còn lý lịch của cô ta. Cậu dẫu sao cũng là bộ đội? – Xin
phép thủ trưởng cho tôi được miễn nói thêm câu chuyện thuộc về riêng tư
này bằng một thông tin nhỏ: cô ấy đã có mang và chỉ một ít ngày nữa là đẻ.
Báo cáo hết! – Trời ơi… Lại thế nữa! Rồi cuộc sống của cậu sẽ đi đến đâu?
Rồi cuộc đời của đứa bé? – Cám ơn thủ trưởng đã quan tâm nhưng tôi nghĩ
cứ để cho nó trôi đến đâu tính đến đó, còn hơn là cứ đi định trước rồi suốt
đời lúng túng, than thân trách phận như ông cụ nhà tôi, như… xin lỗi, như
các thủ trưởng – Thôi đi! Cậu không có quyền được nói thế, không đủ tư
cách, không nhân danh cái gì để ăn nói như thế cả – Vâng, tôi đã xin lỗi…
Thủ trưởng bảo tôi im thì tôi im nhưng con mắt thủ trưởng hình như lại
không bảo như thế – Tôi không nói chuyện với đồng chí nữa. Đồng chí…
quá quắt lắm! – Vâng! – Đồng chí Lịch Lãm! – Có tôi! – Tôi buộc phải ghi
vào lý lịch đồng chí những điều không tốt lắm đâu về tác phong, tư tưởng
khi đồng chí trở về địa phương – Tùy thủ trưởng. Nhưng tôi chỉ muốn nói
là sau này có thể gặp lại hay không gặp lại thủ trưởng, mong thủ trưởng cứ
ngẫm lại lời tôi đúng hay sai. Dù vậy, thủ trưởng cũng là một trong số
không nhiều những người ở trung đoàn được bọn lính chúng tôi thực sự
quý trọng, xin thủ trưởng đừng lo cho tôi, thương hại tôi mà hãy quay lại lo
cho mình. Đấy là câu nói chân tình thẳng thắn mà ba năm ở lính đã dạy cho
tôi biết cách nói như thế…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.