PHỐ - Trang 62

khác thì thằng này đi tới cùng đấy. Chín năm tù tội còn đ. ngán, thử hỏi
ngán gì cái trò phạt bẩn này…

Giữa đêm khuya, cái tiếng nói bật lên ông ổng đó như muốn đánh thức

cả hàng phố dậy. Nam trở dậy, đi đến bên cửa sổ nhìn ra… Ai thế nhỉ? Ai
mà dám ăn nói với công an càn rỡ như thế nhỉ?… À, thì ra lại là cậu Dũng,
cái tay vừa ở tù ra đang xây nhà ba tầng cho cha mẹ. Hắn đang đứng đó,
quân phục dạ len, mũ cối, mắt nhìn bạc phếch dưới ánh đèn đường. Trước
hắn là hai người mặc sắc phục công an đang tỏ ra thực sự bối rối, người
đứng trước cứ gục gặc cái đầu ra ý bảo hắn khẽ khẽ cái mồm chứ, người
đứng sau lảng lảng chân dần vào bóng tối như muốn tránh cái nhìn từ đôi
ba cánh sổ vừa mở ra.

- Này! Anh không được nói hồ đồ như thế – Người công an đứng trước

cố ghìm giọng – Thế nào là phạt bẩn hả?

Tiếng hả chẳng có tác dụng gì, ngược lại, chỉ khiến cho giọng nói của kẻ

ngang ngược kia to hơn:

- Thế là phạt bẩn đấy. Này, đây nói thật, nếu cần tiền uống bia, hút thuốc

thì cứ nói mẹ nó ra. Làm được mười, đây cũng chả tiếc gì những người ăn
hơn một đâu. Lại cứ thích ra oai kia. Muốn ăn cũng có cách ăn cho nghe
được chứ!

- Thôi anh đi đi, lắm chuyện, lần sau…

Tiếng nói ấy chìm dần và thoáng chốc, cả hai bấm nhau lủi vào một góc

phố tối tăm bên kia đường. Cô gái béo tốt, ăn vận sặc sỡ, tóc uốn bồng có lẽ
là người tình hay vợ gì đó của hắn từ trên ca bin chiếc xe ô tô loại nhỡ chở
đầy bàn ghế, hàng họ Trung Quốc nói vọng xuống bằng cái giọng khàn
khàn của người đi đêm đi hôm nhiều:

- Anh buồn cười thật đấy! Họ đã biết nhún rồi thì thôi, làm thế, mai này

chỉ mua thù, chuốc oán, khổ vào thân chứ ích gì?

Bất ngờ anh chàng đi buôn bật cười lên một tiếng khoái trá:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.