PHỐ - Trang 65

* * *

… Anh nhớ lúc đó vào khoảng hơn một giờ đêm. Vừa mới thiu thiu chợp

mắt được một lúc thì, cùng với tiếng mưa rơi trên mái ngói không hề nhẹ
hạt hơn, một tiếng gõ cửa, không, có lẽ đúng hơn là một tiếng cào cửa vang
lên. Thoạt đầu anh thây kệ! Chó mà nhà ai giờ này còn để cho chạy hoang
không xích lại? Nhưng rồi tiếng cào ngày một to dần, hình như có cả tiếng
rên, tiếng nấc kèm theo?… Trời đất, chả nhẽ lại là người?… Anh buộc lòng
phải trở dậy. Cánh cửa vẹo chốt vừa được hé ra thì một thân hình con gái tã
tượi gần như theo đà mà đổ nghiêng vào…

Cô ta còn trẻ, nét mặt khá thanh thoát nhưng có lẽ bị nước mưa, đêm tối

và gió rét làm cho lem nhem, méo mó đi. Trên người cô chỉ phong phanh
có độc một chiếc áo vải xanh công nhân đã ướt đến bụng và phía dưới, cái
quần ka ki đen cũng không kém phần tệ hại hơn. Một mùi đàn bà nồng
nồng chua chua bỗng chốc sực lên trong căn phòng…

- Em… Em rét – Cô nói lập cập, để lộ hàm răng hơi trắng quá so với cặp

môi tái xám – Anh… anh khép bớt cửa lại đi…

- Được rồi. Cô ngồi lên ghế kia, cứ tự nhiên – Anh nói sau khi đã đóng

cửa nhưng không gài chốt – Cô là ai? Ở đâu đến đây, mà làm sao lại tới
nông nỗi này?

Hỏi xong câu đó, anh biết ngay là thừa. Phố gần ga, nhà lại gần đường,

kẻ nhỡ độ đường đêm hôm tá túc tạm vào mái hiện là chuyện thường. Tuy
nhiên… Anh chợt nhăn mặt lại khi thoáng nhìn thấy trên mặt ghế nơi cô
ngồi đang chảy ra những vệt nước ướt láng.

- Anh có chè không? – Trong dáng ngồi co ro, tội tình, cô ngước lên hỏi

– Làm ơn pha cho em một ấm, thật nóng vào!

- Chè hả? Có thôi nhưng trước hết cô lấy cái khăn bông này của tôi vào

trong kia lau qua người đi và khoác tạm cái áo len kia vào không cảm lạnh
chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.