PHỐ - Trang 69

- Chà! Mưa xem chừng có vẻ tạnh rồi đấy, nhỉ?

- Đâu, mưa có phần to hơn ấy chứ? – Cô gái cãi ngay.

- Thế à? – Lựa cái trở mình của con, anh vội đi đến bên giường – À đây,

bố vào với con đây. Khổ, mấy hôm nay trở trời, đã bảo che cổ cho kín lại
không nghe, đêm nào cũng húng hắng ho thế này!

- Cháu làm sao hả anh? – Cô gái nhả vội cái tăm xuống đất – Để em xem

nào! Anh tránh ra tí tẹo đi!

- Ấy… không, không có gì! – Anh kín đáo đứng chắn trước mặt con và

cô khách – Bệnh trẻ con trái nắng trở trời ấy mà. Cô cứ ngồi chơi, uống
nước đi! (Thực ra anh muốn nói: Xin cứ ngồi im đấy và nói nho nhỏ thôi
kẻo nó tỉnh dậy thì…)

Người khách ngoan ngoãn nghe lời chủ nhà, lại ngồi xuống và rót nước

uống thật, thỉnh thoảng đánh lưỡi vào răng toóc toóc vẻ thỏa mãn, no nê
như đang ngồi giữa gia đình nhà của mình.

- Anh có thuốc cho em điếu? Ăn xong không có điếu thuốc nó nhạt…

- Xin lỗi! – Giọng anh đã lạnh lại – Tôi chỉ quen hút thuốc lào.

- Giời ạ! Người trông đẹp trai thế kia mà lại hút thuốc lào? Cẩn thận

không bà chị lại chê, mất vợ như bỡn đấy ông anh ạ! Ở xã em cũng có một
đôi vợ chồng, thuở còn nghèo khổ thì thương nhau lắm, vợ đi đâu về cũng
không quên giắt túi gói thuốc lào cho chồng; đến khi làm bà chủ tịch
huyện, lại cũng chỉ vì cái mùi thuốc lào đó mà chê hôi, chê bẩn rồi đòi li dị
đấy. Quên, chị ấy đi công tác xa hả anh?

- Vâng, nhà tôi đi vắng – Anh trả lời mà đầu óc lại váng vất cái điều cô

khách vừa nói.

- Buồn nhỉ? Thảo nào lúc mới vào là em đoán ngay. Đàn ông ở một mình

chỉ cần ngửi là biết thôi. Eo ơi, gớm chết!

- Xin lỗi chị, theo tôi thì bây giờ thế này nhé! – Anh nhìn thẳng vào đôi

mắt lá răm đang lóe lên một cách ranh mãnh của cô – Muộn rồi, vợ tôi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.