PHỐ - Trang 83

con vợ của chú cũng người vùng ấy thì phải. Chỉ cần nom cái miệng cười,
cái mắt nhìn là biết. Cấm có giấu được cái vẻ sơn cước phong tình.

- Cô ấy người dưới thị xã – Gã nói và khẽ nhìn nhanh sang vợ lúc đó

đang ru con ời ợi ở chân tường.

- Nói đùa, bây giờ ngồi nghĩ lại, tao vẫn thấy những ngày nằm quắp lấy

nhau trong hầm bê tông nghe gió rít lộng óc trên đầu là những ngày khoái
nhất. Vô tư, nghịch như quỷ, tất cả tham vọng chỉ gói lại mỗi chuyện là làm
cách nào sáng mai tọng cho đầy cái dạ dày và chớ để dính mảnh pháo, thế
thôi, chứ bây giờ nảy nòi ra nhiều cái ham muốn quá, hèn mẹ nó người đi.
Nhỉ?

- Anh đã bị dính đạn cú nào chưa?

- Chưa, nên sau này mới dính… pháp luật. Tiên sư nó, cũng là tức khí

mấy cái đứa ngồi chơi xơi nước ở dưới chợ, hút máu hút mủ của thiên hạ
đến béo trương béo nứt mà lại còn giở thói khinh lính, thế là tao nổ, nổ
dóng giả từng viên một như nổ đội hình bọn mắt híp. Tất nhiên là nổ dọa
thôi nhưng như thế cũng đủ để tao phải ra tòa án binh. Nhận cái án cải tạo
ba năm, buồn thấy mẹ, thế là tao phắn, phắn một hơi và trở thành tên cướp
đường… Nghĩ cũng dại, hì!…

- Chả dại. Nếu là tay tôi, bỏ cái sau lấy cái trước, tôi cũng nổ chết mẹ

chúng nó. Ai khổ sở chết chóc trên ấy cho chúng nó phè phỡn?

- Được! Khẩu khí chú tôi nghe được. Chỉ thằng nào đã đi qua gian khổ,

dù chỉ một ngày, mới có được cái khẩu khí đó. Tôi quý chú. Nhưng thôi, tôi
đến đây không phải đôi hồi chuyện đời lính, chuyện ấy nói cả ngày không
quánh nước bọt, vả lại nó cũng cũ rồi, khuya rồi, động đến nữa người ta lại
cho mình là thằng rồ. Chú thấy tôi nói có đúng không?

- Đúng! – Lãm gật đầu và không quên rút thêm điếu thuốc nữa, mồi lửa

quăng về sau cho cô vợ đang cười mỉm lắng nghe câu chuyện của hai
người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.