PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 163

10.4

T

hái Kỳ!” Nhìn thấy Thái Kỳ đang ngồi yên thì đột nhiên đứng

dậy, Sán Tử vươn tay ra và ôm lấy cậu. “Đừng đi! Đêm…”

Đêm khác ngày, hơn nữa, bây giờ đã rất khuya, tử khí tràn ngập, yêu

quái cũng ra ngoài nhiều hơn.

“Không! Thái Kỳ…”
Thái Kỳ đẩy tay Sán Tử ra, cậu không thể chịu được vòng tay này.

Nếu không đi, cậu sẽ không còn cơ hội gặp lại Kiêu Tông, cậu không thể
chịu nổi cái cảm giác ấy.

“Sán Tử, cô làm sao vậy?” Dung Khả chạy vào Lộ Thiến cung xem

chuyện gì đang xảy ra, một vài nữ tiên cũng vào theo với gương mặt hốt
hoảng.

Cậu biết, cho dù chạy nhanh đến đâu thì Sán Tử, Ngạo Lãm và các

tiên nữ cũng sẽ đuổi kịp, nhưng cậu phải đi. Sán Tử đáp xuống phía trước
và ôm lấy Thái Kỳ, cô không thể để chủ nhân của mình đi Hoàng Hải lúc
đêm khuya thế này. Vết thương của Lý Trai cùng hơi máu trên người Ngạo
Lãm đã khiến Thái Kỳ phải ngủ suốt một ngày mới hồi phục lại và đi đứng
được. Không có năng lượng thì cũng không có sức mạnh, nếu gặp phải yêu
quái, Thái Kỳ sẽ không đủ sức để thu phục chúng. Khi chủ nhân suy yếu,
sử lệnh cũng yếu đi theo, cho dù là Sán Tử hay Ngạo Lãm thì mối dây liên
kết giữa sử lệnh và kỳ lân là không thể tách rời. Bên cạnh đó, nếu gặp phải
yêu quái mạnh như Ngạo Lãm thì sẽ không đủ thời gian để thoát thân. Sán
Tử đã hạ quyết tâm, cô phải ngăn Thái Kỳ lại.

“Thái Kỳ!”
Nhưng Thái Kỳ đã né được vòng tay của cô. Sán Tử thẫn thờ nhìn đôi

bàn tay trống rỗng của mình, rõ ràng cô đã bắt được Thái Kỳ. Cô lại ngần
ngại một lúc rồi tiếp tục níu kéo Thái Kỳ nhưng đôi bàn tay vẫn rỗng
không. Đứa trẻ ấy chỉ chạy một mạch về phía trước, tại sao cô lại không bắt
được nó?

Cũng như lần trước. Sán Tử đột nhiên mở to mắt. Cũng như khi hàng

phục Ngạo Lãm, như có gì đó đã nguyền rủa cô, Sán Tử không thể làm trái
lời Thái Kỳ dù cô cố đến đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.