PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 173

“Họ cũng rất đặc biệt. Ngươi có biết rằng có một đỉnh ở Bồng Sơn

cũng có tên Cao Lý không?”

“Thật ư?”
“Người ta nói rằng linh hồn người chết sẽ trở lại nơi đó, chỉ cần thêm

bộ thảo phía trước chữ ‘cao’ thì sẽ trở thành tên của núi người chết. Đây
không phải điềm xấu mà là điềm tốt.”

“Người chết…” Thái Kỳ thì thầm.
Kiêu Tông gật đầu. “Tử khí biến thành sinh khí, người chết chuyển

kiếp và đầu thai. Cao Lý, ta mong ngươi sẽ đem sinh khí về lại Đới quốc.”

Thái Kỳ cúi đầu im lặng. Đối với một kẻ đã phạm phải tội nghiệt như

cậu, mọi thứ chỉ là sự dày vò, nhưng tất cả đã không còn có thể cứu vãn.

––

[1] Tên thật của Thái Kỳ là Takasato Kaname (

高里要), họ Takasato,

tên Kaname. Nếu đọc những Hán tự viết tên cậu theo âm Hán-Việt thì là
Cao Lý Yếu, họ Cao Lý, tên Yếu. Chữ ‘Yếu’ trong tên cậu chính là chữ
‘yếu’ trong ‘trọng yếu’, vì thế nên Kiêu Tông đã gọi Thái Kỳ là ‘rất quan
trọng đối với Đới quốc’.

11.4

N

gày tốt cuối cùng cũng đã đến. Dung Khả mặc y phục đen và

đến đón, Thái Kỳ vừa tắm rửa xong và đang mặc lễ phục. Cậu biết tập tục
của thế giới này ngược lại với Bồng Lai, mỗi khi có chuyện vui, họ sẽ bận
đồ đen và khi có tang sự thì bận đồ trắng. Nhưng với cảm giác tội lỗi, cậu
thấy những bộ đồ đen của các tiên nữ như đang ám chỉ đều gì đó, Thái Kỳ
luôn cảm thấy bất an.

Dung Khả cúi người hành lễ và nói: “Thái Đài phụ, giờ tốt đã đến.”
“Vâng…” Đối với Thái Kỳ, đây dường như là tang sự.
Nhìn vẻ mặc lo lắng của của chú kỳ lân nhỏ, Dung Khả hỏi: “Sao vậy?

Đêm qua ngài có ngủ được không?”

Thái Kỳ không thể trả lời, đêm qua cậu đã không ngủ. Chỉ một lúc sau

thôi, cậu sẽ cùng Kiêu Tông đến đỉnh của Bồng Sơn. Sau khi tiếp nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.