PHONG HẢI, MÊ CUNG NGẠN - Trang 71

“Vâng ạ.”
“À, Cảnh Đài phụ sẽ ở đây một thời gian. Em chuẩn bị chỗ ở giúp

ngài nhé.”

“Vâng ạ.”
Sau khi nhìn tiên nữ kia cúi đầu và lui xuống, Ngọc Diệp cầm lấy tay

Thái Kỳ: “Ta nghe nói có kẻ gây chuyện. Thật đáng tiếc, con có bị thương
không?”

“Không ạ.”
“Cảm ơn trời đất.” Nói rồi Ngọc Diệp ra hiệu mời Thái Kỳ và Cảnh

Kỳ ngồi xuống. “Cảnh Đài phụ đã ở Bồng Sơn trước con.”

“Thật ư?” Thái Kỳ nhìn Cảnh Kỳ, nhưng Cảnh Kỳ chỉ nhìn lại bằng

một ánh mắt lạnh lùng.

“Cả hai con đều được sinh là ở Bồng Sơn, nên cũng chính là anh em

một nhà. Cảnh Đài phụ sẽ ở lại đây một thời gian, con hãy xem ngài như
anh trai mình nhé. Có gì không hiểu thì cứ hỏi ngài.”

“Dạ.” Thái Kỳ cười với Cảnh Kỳ. “Cảnh Đài phụ, anh đã dùng cơm

trưa chưa?”

“Ta đã ăn rồi.”
“Anh có muốn uống trà không?”
“Đa tạ, nhưng không cần.”
Thái Kỳ hơi nghiêng đầu: “Cảnh Đài phụ, anh sẽ ở đâu?”
“Trước kia ta ở Tử Liên cung.”
“Vậy giờ anh sẽ về đó à? Em đi cùng anh nhé?”
“Được.”
Thấy Cảnh Kỳ đứng lên, Thái Kỳ cũng đứng dậy theo. Cậu quay lại

nhìn Ngọc Diệp rồi nói: “Ngọc Diệp đại nhân định ở lại đây hay có việc
phải đi ạ?”

Ngọc Diệp mỉm cười: “Hiện giờ, ta cũng không bận lắm. Nếu muốn,

ta có thể ăn tối cùng con.”

“Vâng ạ!”
Thái Kỳ cười rồi vội đuổi theo Cảnh Kỳ, Ngọc Diệp cùng các tiên nữ

nhìn hai kỳ lân rời đi rồi bật cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.