PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 14

- Cho nên đợi đến khi ngươi già đi chút ít, ngươi cũng nên đi kiếm mấy

tiểu cô nương hấp dẫn về mà thí thí nghiệm nghiệm.

Ả cười mê mị.
Hiên Viên Khai Sơn lại không nhìn ả cười, gã nãy giờ một mực nhìn bên

dưới khuôn mặt cười cợt của ả.

- Ta không thích tiểu cô nương, ta chỉ thích dạng nữ nhân như ngươi.
- “Ta nghe nói nam nhân khôi vĩ cao lớn đều thích ăn hiếp nữ nhân nhỏ

nhắn” - Điền Linh Tử hững hờ thốt - “Ta cũng nghe nói, con gái bị ngươi
ăn hiếp cũng thật sự có không ít”.

Hiên Viên Khai Sơn nhìn chằm chằm lên eo lưng thon thả láng mịn của

ả, trong mắt đã lộ xuất những tia máu đỏ li ti.

- Ngươi có sợ không?
- Sợ cái gì?
- Ngươi sợ bị ta hãm hiếp không?
Điền Linh Tử lại cười, dùng một thanh âm ôn ôn nhu nhu mà đáp:
- Ta biết ngươi không thể làm chuyện khờ dại như vậy, tự ngươi cũng

nên biết, ngươi căn bản không nắm chắc chế trụ được ta, hà huống đám tiểu
quỷ này cũng không phải niềm nở gì.

Bốn tên thiếu niên lập tức trừng trừng ánh mắt, trừng trừng nhìn Hiên

Viên Khai Sơn, trong mắt lập tức chứa chan sát cơ địch ý.

Điền Linh Tử kéo tay một tên trong bọn chúng, hé môi hồng đào hôn nhẹ

lên bàn tay đó.

- “Niên kỷ bọn chúng tuy không lớn, lại đã học qua Lưỡng Cực Tứ Nghi

kiếm trận” - Điền Linh Tử dịu dàng thốt - “Ngươi đại khái chắc cũng có
nghe qua, ông chồng thứ năm của ta là danh túc cao thủ có danh vọng cực
cao trong phái Võ Đang”.

Hiên Viên Khai Sơn vẫn dùng đôi mắt đầy tia máu li ti nhìn chằm chằm

thân thể ả cả nửa ngày, chợt cười lớn.

- Ta phục ngươi, ta thật sự không dám động đến ngươi. Đó cũng là vận

khí của ngươi còn tốt mới đụng phải ta.

- Ồ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.