PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 190

cho anh hùng thiên hạ bội phục tôn kính, nếu không hắn cho dù có thể
chém đứt đầu Đinh Trữ, người ta cũng đàm tiếu nhục mạ hắn.

Điểm đó Mộ Dung Thu Thủy cũng hiểu rõ, nam nhi giang hồ có cá tính

quả thật không thể làm chuyện đó.

Y không thể không thừa nhận điểm đó thật sự là sơ xuất của y, bất cứ

một điểm sơ xuất nào đều đủ để tạo thành sai lầm trí mệnh.

Vi Hiếu Khách lại cười lạnh.
- “Ta tin” - Gã nói - “Ta tin Khương Đoạn Huyền lần này rất có khả năng

không giết Đinh Trữ, nhưng ta tuyệt không tin hôm nay có người có thể
cứu Đinh Trữ ra khỏi pháp trường”.

- “Ý của ngươi có phải muốn nói cho dù Khương Đoạn Huyền không

giết Đinh Trữ, Đinh Trữ hôm nay vẫn nhất định phải chết?” - Nhân Mộng
hỏi.

- “Phải” - Câu trả lời của Vi Hiếu Khách ngập tràn vẻ tự tin - “Ý của ta là

như vậy”.

Gã lạnh lùng nói tiếp:
- Ta tin ngươi nhất định đã nhìn thấy Phong Nhãn.
Nhân Mộng thở dài:
- Phải, ta đã nhìn thấy y, y đã già đi rất nhiều.
- “Tuy đã già, nhưng còn chưa chết” - Vi Hiếu Khách thốt - “Chỉ cần y

còn chưa chết, Đinh Trữ hôm nay đừng hòng sống sót thoát khỏi pháp
trường”.

Tâm tình của Mộ Dung Thu Thủy lại vui lên một chút, y tin lời nói của

Vi Hiếu Khách cũng không phải là nói láo.

Bằng vào thể lực hiện tại của Đinh Trữ, nội hai ba tên vệ sĩ đã đủ để giải

quyết chàng, căn bản không cần Phong Nhãn xuất thủ.

Có Phong Nhãn ở đó, đương nhiên càng không thể đổ bể.
Nếu quả y không có ở đó, Khương Đoạn Huyền nếu quả muốn đem Đinh

Trữ đi, có lẽ còn có cơ hội. Bằng vào võ công của Khương Đoạn Huyền,
cho dù trong tay có bồng một người, đám vệ sĩ cũng không thể nào ngăn
chận.

Phong Nhãn lại có thể lưu hắn lại trong bất kỳ tình huống nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.