PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 202

- Ta ước hẹn y đương nhiên là vì ngươi, nhưng ngươi tịnh không nợ ta

cái gì hết.

Đinh Trữ trầm mặc.
- “Hoa Cảnh Nhân Mộng hận ngươi như vậy, đương nhiên là vì nàng

luôn nghĩ Hoa Thác là do ngươi giết” - Khương Đoạn Huyền thốt - “Ta
không tưởng được ngươi lại một mực không giải thích”.

Đinh Trữ lại trầm mặc một hồi lâu.
- “Ta cũng không tưởng được” - Đinh Trữ thốt - “Ta không tưởng được

lần này ngươi không ngờ lại không giết ta”.

Khương Đoạn Huyền cũng mặc nhiên đợi Đinh Trữ nói xong.
- “Bằng vào tính cách của ngươi, vốn tuyệt không khể chờ lúc đối

phương hoàn toàn vô phương phản kháng mà giết chết một cừu địch đã
từng đánh bại ngươi, điểm đó ta cũng minh bạch” - Đinh Trữ thốt - “Nhưng
ngươi nếu quả giết ta, thiên hạ cũng không có ai biết người giết Hoa Thác
không phải là ta mà là ngươi, Hoa Cảnh Nhân Mộng cũng tuyệt không thể
tìm ngươi báo thù”.

Chàng nói:
- Ngươi đương nhiên cũng biết nàng là một cừu địch đáng sợ đến chừng

nào.

- “Phải, ta biết” - Khương Đoạn Huyền đáp - “Bởi vì ta sợ nàng, cho nên

ta mới không thể giết ngươi”.

Có những chuyện bắt cũng không làm, có những chuyện không làm

không được.

Đối với một số người mà nói, có những chuyện chết cũng không dám

làm, có những lời nói chết cũng không chịu nói ra.

--- Ngươi nghĩ ta là hạng người nào, thì ta là hạng người đó, nếu quả

ngươi nhất định nghĩ chuyện đó nhất định là do ta làm, thì chuyện đó cho
dù ta làm đã sao.

Đầu thứ người đó đương nhiên cứng không so bì được, Đinh Trữ, không

còn nghi ngờ gì nữa, là hạng người đó.

Khương Đoạn Huyền nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.