PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 317

Khí sắc của Mộ Dung Thu Thủy xem ra tốt hơn hồi nãy rất nhiều.
- “Muốn hiểu rõ thứ tình cảm đó, nhất định phải giải thích bằng thí dụ” -

Mộ Dung Thu Thủy nói - “Trước mắt có một thí dụ rất tốt”.

- Ngươi và Bạn Bạn có phải là một thí dụ rất tốt?
- “Phải” - Mộ Dung Thu Thủy đáp - “Thí dụ mà nói, ta đáng lẽ nên rất

hận Bạn Bạn, bởi vì nàng đích xác đã làm rất nhiều chuyện không đúng với
ta”.

- Ta biết.
- “Nhưng ta không hận nàng chút nào” - Mộ Dung Thu Thủy thốt - “Nếu

quả nói ta muốn trả thù nàng, cũng chỉ bất quá giống như tưởng tượng
trước đây, ôm ghì nàng vào lòng”.

- “Ngươi có phải nghĩ cảm tình của ta đối với Đinh Trữ cũng vậy?” -

Hoa Cảnh Nhân Mộng hỏi Mộ Dung Thu Thủy.

- “Xem ra đích xác là vậy” - Mộ Dung Thu Thủy cười - “Nhưng sau khi

ngươi phát hiện chân tướng sự tình, tình hình chỉ sợ đã bất đồng”.

- “Chân tướng sự tình gì?” - Hoa Cảnh Nhân Mộng có điểm kinh ngạc.
Mộ Dung Thu Thủy lại cười cười không đáp, chỉ quay mình nhượng

đường:

- Hiện tại ngươi có thể đi rồi.
- “Ta luôn luôn muốn thả ngươi đi” - Mộ Dung Thu Thủy chú thị nhìn

vào khoảng không - “Hà huống ở đây cũng không phải là nơi lưu khách,
ngươi nói có phải không?”

- Ngươi không tính bắt ta trả nợ thua đánh cá?
- “Ta đương nhiên muốn” - Mộ Dung Thu Thủy cười, nụ cười có chút tà

ác - “Nó sớm muộn gì cũng là của ta, ta hà tất phải gấp gáp?”

Hoa Cảnh Nhân Mộng nhìn nụ cười tà ác trên khuôn mặt y, do dự hỏi:
- Lẽ nào ngươi không sợ ta đi tìm Đinh Trữ?
- “Ngươi cứ đi tìm gã, ngươi cứ đi yêu gã” - Mộ Dung Thu Thủy chừng

như không thèm để ý - “Bất quá, nếu quả ngươi là người thông minh, ta
khuyên ngươi giết gã càng sớm càng tốt”.

- “Tại sao?” - Hoa Cảnh Nhân Mộng lộ vẻ kinh ngạc.
Mộ Dung Thu Thủy lại cười đắc ý:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.