PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 32

- Chính là Nhân Mộng nương năm xưa hiệu xưng thiên hạ đệ nhất tuyệt

sắc, khuynh đảo vạn người trong giang hồ, lại đột nhiên biến mất không
gặp nữa?

- “Phải” - Mục Dương Nhân đáp - “Chính là nàng”.
- Còn người trẻ tuổi dụng đao hồi nãy là ai?
- Người đó họ Đinh, tên là Đinh Trữ, nghe nói trong võ lâm trăm năm

nay hiếm thấy một tuyệt thế kỳ tài như vậy, đao pháp nhanh như vậy, nghe
nói đã có thể truy bám đao pháp của Phó Hồng Tuyết năm xưa.

- Không cần biết ra sao, thân phận của hắn vẫn cách rất xa với Nhân

Mộng nương, nàng tại sao lại muốn giết hắn?

- Bởi vì Nhân Mộng nương của ngày trước đã thành Hoa phu nhân của

ngày nay.

- “Hoa phu nhân?” - Điền Linh Tử hỏi - “Hoa phu nhân gì đây?”
Mục Dương Nhân không ngờ cũng dùng một thanh âm trầm hùng bi

thương chầm chậm ca:

“Đao trên xương rồng.
Đao như châm, mạng phiêu linh.
Đao quang tản không về, đao hồn số bất tận”.
- Ngươi nói Hoa Thác?
- Phải.
- Lãng tử Hoa Thác, người luôn luôn nghĩ chuyện gì mình làm đều làm

sai?

- “Chính là hắn, ngoại trừ hắn còn ai khác chứ? Chủ yếu nhất là, tịnh

không phải tự mình hắn nghĩ hắn sai lầm, mà là người ta đều nghĩ hắn sai,
cho nên hắn muốn không sai cũng không được” - Trong thanh âm của Mục
Dương Nhân không ngờ cũng mang theo một chút cảm thương - “Cho nên
Hoa Thác đã sai, Nhân Mộng cũng không mộng”.

- Nhân Mộng có phải vì đã cưới Hoa Thác cho nên mới đột nhiên mất

tiếng biệt tăm trong giang hồ?

- Đúng.
- Sau đó bọn họ có phải ẩn cư quanh đây?
- Đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.