PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 30

Cho nên đợi đến khi Mục Dương Nhân hỏi ả: “Ngươi có tin không”, ả

không ngờ không tự chủ được phải gật gật đầu.

- Vậy ngươi cũng nên tin, hồi nãy nếu không có ta cứu ngươi, hiện tại

ngươi đã thành người chết.

Điền Linh Tử lại không tự chủ được mình phải gật gật đầu, Mục Dương

Nhân lại nhìn ả chằm chằm một hồi rất lâu:

- Vậy ngươi chuẩn bị làm sao để báo đáp ta đây?
Nụ cười của y càng tà quái, tay chân Điền Linh Tử lạnh buốt, có cảm

giác bình sinh chưa từng sợ hãi đến mức như vầy.

- “Nhưng... nhưng ta cũng tịnh không phải hoàn toàn không có cơ hội” -

Ả ráng vùng vẫy.

- Ngươi có cơ hội gì?
- “Khi đó hắn bồng nữ nhân trong lòng, ta nhìn thấy hắn đối với nữ nhân

đó rất tốt, ta nếu quả toàn lực đâm vào người nữ nhân đó, hắn nhất định
không ngại tất cả nhất thiết phải cứu nàng” - Điền Linh Tử thốt - “Một
người nếu quá quan tâm đối với một người khác, khó tránh khỏi để lộ
nhược điểm”.

- Cho nên ngươi nghĩ ngươi có cơ hội có thể giết được hắn?
Điền Linh Tử đáp rất khẳng định:
- Ta không những có cơ hội, hơn nữa cơ hội rất lớn.
Câu nói đó còn chưa dứt lời, ngực của ả đã bị siết lại, tuy không thể coi

là quá nặng, lại đau đớn đến mức toàn thân ả đều ứa mồ hôi lạnh. Trong
thống khổ cực đoan, lại mang theo một thứ khoái cảm mà cả chính ả cũng
vô phương giải thích, thứ cảm giác đó khiến cho toàn thân ả bắt đầu run rẩy
không ngừng.

Ả dùng song thủ ôm lấy ngực, thở hổn hển:
- Tên lưu manh kia, ý tứ gì đây?
- “Ý tứ của ta chỉ bất qua là muốn giáo huấn ngươi hai điểm nho nhỏ” -

Mục Dương Nhân lãnh đạm thốt - “Thứ nhất, người hồi nãy cho dù có ôm
trong lòng tám nữ nhân, cho dù tám nữ nhân đều là tình nhân sơ luyến mà
hắn yêu thương muốn chết, ngươi trong tay cho dù có mười sáu thanh
kiếm, cho dù có thể sử xuất tất cả tuyệt chiêu của cha mẹ và sáu ông chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.