PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 28

Người nằm yên trong phần mộ đó là ai? Ai đã mai táng hắn? Tại sao phải

dùng một cây xương rồng làm mộ bia?

Đang khi Đinh Đinh hoảng hoảng hốt hốt, phảng phất đã bắt gặp một

bóng sáng, nhưng bóng sáng lại lập tức tiêu tán.

Bởi vì chàng đã nhìn thấy một đôi mắt đen nhánh đang nhìn chàng chằm

chằm, chàng chưa từng tưởng tượng trong ánh mắt mỹ lệ đó không ngờ có
thể dâng tràn bao oán độc và thù hận.

Tại sao nàng hận ta? Oán ta đến mức sâu xa như vậy?
Đinh Đinh lại nhớ đến cái cái lan can chuồng ngựa còn chưa tu bổ, hầm

chứa lương thực còn chưa tu sửa, cũng nghĩ đến đông thiên giá buốt tịch
mịch đã sắp đến.

Chàng không hiểu.
Chàng thật sự không hiểu một nữ nhân đối với chàng một mực trói buộc

một thứ tình sầu hờ hững, tình sầu lợt lạt phảng phất sầu luyến tiếc quá
khứ, nữ nhân đó tại sao lại đối phó chàng như vầy?

Nhưng từ tận thâm tâm ký ức của chàng, chàng đã nhớ tới một người,

một nam nhân.

Lộ đao pháp vốn tung hoành ngang dọc khai khoát, đao pháp của người

đó lại bén nhọn như mũi châm, giống như gai xương rồng.

Chàng đang cố nhớ cho được danh tánh người đó, nàng đã nói trước.
“Đao trên xương rồng.
Đao như châm, mạng phiêu linh.
Đao quang tản không về, đao hồn số bất tận”.
Người trong giang hồ, chỉ cần nghe thấy khúc ca trầm hùng bi thương

đó, biết liền nói tới ai.

* * * * *
Trường tiên bay quyện, khi Điền Linh Tử quay vòng vòng từ giữa không

trung rơi mình xuống, Mục Dương Nhân còn đang ngồi bên đống lửa đã
gần phai tàn, nhìn giống như một đứa bé trần truồng lạc lõng.

Một chân phải của y đã bị chặt đứt, bị một đao chặt đứt từ đầu gối trở

xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.