PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 325

Trong nhà của mình, trên cái giường rộng rãi mềm mại của mình, làm

sao có thể bị người ta gài cơ quan như vầy?

Liễu Bạn Bạn lúc đó cũng không còn vẻ thất thần ngơ ngẩn nữa, từng

bước từng bước tiến tới, cười lạnh hỏi:

- Không tin có phải không?
Hoa Cảnh Nhân Mộng vẫn hồ nghi nhìn nàng.
Liễu Bạn Bạn lạnh lùng thốt:
- Kỳ thật ngươi vừa trở về, ta đã biết mục đích của ngươi, ngươi muốn

giết Đinh Trữ, lại không có can đảm, bởi vì ngươi sợ chết. Biện pháp duy
nhất của ngươi là lợi dụng ta, chỉ tiếc ngươi đã chọn lầm người.

Nàng càng nói càng giận dữ, càng nói thanh âm càng to:
- Hiện tại ta phải nói rõ cho ngươi biết, cũng muốn ngươi chết một cách

minh bạch, một khi Liễu Bạn Bạn ta còn sống tới ngày nào, ai ai cũng đừng
mong giết được Đinh Trữ, ai muốn giết Đinh Trữ, người đó phải chết.

Lúc đó huyết dịch của Hoa Cảnh Nhân Mộng đã ngưng đọng, thanh âm

có lớn cỡ nào nàng ta cũng không còn nghe được.

Người duy nhất có thể nghe được có lẽ chỉ có Đinh Trữ.
Đinh Trữ đang ngồi dưới mái hiên như trước, bất động như trước.
Nhưng trên mặt chàng lại có hai hàng nước mắt.
Có phải vì cái chết của Hoa Cảnh Nhân Mộng mà bi thương? Hay là vì

sự si tình của Liễu Bạn Bạn mà cảm động?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.