PHONG LINH TRUNG ĐAO THANH - Trang 336

- “Ồ?” - Liễu Bạn Bạn nuốt nước miếng - “Quán nào vậy?”
Đinh Trữ đáp:
- Nhất Phẩm Cư.
Liễu Bạn Bạn ngẫm nghĩ, lại hỏi:
- Sao tôi chưa nghe nói đến? Ở đâu vậy?
Đinh Trữ cười cười:
- Tô Châu.
Liễu Bạn Bạn dần dần hồi phục cương vị nữ nhân, không ngờ còn háy

chàng một cái:

- Anh thật là biết nói chơi, Tô Châu xa như vậy, làm sao mà đi ăn được?
Đinh Trữ đáp:
- Nàng đừng lo, cho dù đi mất mười ngày hay nửa tháng, vị đại sư phụ

đó cũng không trốn mất đâu.

Liễu Bạn Bạn nói:
- Đường xa như vậy, chỉ sợ mười ngày nửa tháng cũng còn chưa đến.
Đinh Trữ vẫn cười cười, chỉ thì thào với nàng:
- Nàng đừng lo, đại sư phụ đó còn rất trẻ, năm nay chỉ mới ba mươi tám,

cho dù bọn ta có đi mất mười năm, y cũng không chết đâu.

Liễu Bạn Bạn không nói gì nữa, nàng chỉ cảm thấy tim đập rất nhanh,

mặt đỏ bừng ghê gớm, thân thể mềm nhũn, cả người bộc phát chui vào lòng
Đinh Trữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.