PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1031

tốt nhưng không được vứt bỏ nhân cách của chính mình.

Dương Thiên nói xong liền quay người rời đi. Hắn cũng không muốn ở

lại lâu. Dương Thiên đang suy nghĩ xem phải làm cách nào dụ dỗ Lăng Nhã
Kỳ.

Trên trán Sở Vũ đã chảy đầy mồ hôi, may mắn hắn kiềm chế được thú

tính trong người, bằng không thì thảm rồi. Tuy Sở Vũ không biết nam nhân
kia cùng phòng tổng thống có ý nghĩa như thế nào. Nhưng tại quán bar Vô
Danh, người ở trên tầng càng cao thì địa vị càng lớn. Dù cha hắn đến đây
cũng chỉ có thể ngủ lại tầng 3 mà thôi.

Những người tại tầng 6 không phải Sở Vũ có thể đắc tội được. Nam nhân

kia là vậy, Dương Thiên cũng là như vậy. Chuyện lần này hoàn toàn là lỗi
của nam nhân kia, nhưng có ai sẽ chịu nghe hắn giải thích. Nếu Dương
Thiên không chịu ra mặt thay hắn giải quyết, đừng nói Sở Vũ, cha hắn Sở
A cũng sẽ bị liên lụy.

Nhìn Kiều Kiều đang nửa tỉnh nửa mê bên cạnh, Sở Vũ thở dài. Kéo

chăn đắp cho nàng rồi đứng dậy đi sang phòng kế bên.

Trở về phòng, Dương Thiên thấy Lăng Nhã Kỳ đã sớm khóa trái cửa

phòng ngủ. Suy nghĩ kĩ, Dương Thiên tiến tới gõ nhẹ:

- Nhã Kỳ, ngươi đã ngủ chưa? Ta bị thương rồi a.

Bên trong vẫn yên lặng không phát ra tiếng động. Dương Thiên dùng

thần thức xem qua phát hiện nàng chưa ngủ mà đang ôm một cái gối, cố
gắng không phát ra tiếng cười. Hắn giả giọng rên rỉ:

- Nhã Kỳ, ta vì làm theo yêu cầu của người nên bị người khác đánh.

Ngươi sao có thể vô tình như vậy, không chịu ra gặp mặt ta một lần. Lỡ
như ta bị thương nặng không qua khỏi, sau này xin hãy nhớ là đã có một
nam nhân vì ngươi mà chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.