PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 116

Diệp Linh gật đầu:

- Ta sở thích là sưu tầm các loại gấu bông, con gấu kia ta chưa có, hơn

nữa lại rất xinh đẹp.

Dương Thiên liền vui vẻ:

- Vậy để ta lấy nó cho ngươi.

Diệp Linh vội lắc đầu từ chối:

- Dù ngươi có leo nổi ta cũng không leo được. Ta bất quá chỉ là ưa thích

nhất thời thôi, ngươi không cần để ý.

Nói là vậy nhưng ánh mắt Diệp Linh vẫn nhìn chằm chằm vào con gấu.

Dương Thiên không nói thêm lời nào liền kéo tay Diệp Linh lại chỗ đóng
tiền. Diệp Linh vội kêu lên:

- Dương Thiên, ngươi làm gì vậy, ta thật là không cần.

Mặc kệ Diệp Linh, Dương Thiên đóng phí xong liền quay lại:

- Cứ làm theo lời ta dặn là được.

Dù không biết Dương Thiên muốn làm gì nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn

nghe theo. Chờ đến lượt, Dương Thiên cùng Diệp Linh đi về phía bức
tường. Trong lúc Diệp Linh còn chưa biết Dương Thiên định làm gì,
Dương Thiên liền cúi xuống cõng nàng lên lưng:

- Ngươi bám chặt lấy ta, không được buông tay.

Diệp Linh bất ngờ bị Dương Thiên cõng lên, nhịn không được giãy giụa:

- Dương Thiên, ngươi thả ta xuống, cao như vậy ngươi cõng ta không thể

nào leo lên đỉnh được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.