PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1229

- Trong thời gian qua, ngươi muốn ta bảo hộ an toàn cho Hoa Thi Âm.

Ta, ta…

Dương Thiên ngắt lời:

- Được rồi, ta hiểu ngươi muốn nói gì. Sở Từ, ngươi thực sự thích nàng

sao?

Sở Từ bất ngờ bị Dương Thiên hỏi một câu như vậy, nhất thời không biết

trả lời thế nào cho phải. Thấy hắn ấp úng, Dương Thiên liền nói:

- Mau nói đi, rất khó để trả lời ta sao?

- Thiếu gia, xin lỗi.

- Chuyện này có gì mà phải xin lỗi. Thích một người không phải là thứ

ngươi có thể quyết định được. Vậy nói cho ta biết, ngươi muốn làm gì?

Sở Từ đưa bình rượu lên miệng, một hơi uống hết gần nửa bình như để

tiếp thêm dũng khí:

- Thiếu gia, ta quyết định sẽ rời đi. Người nàng thích là ngươi, ngươi lại

có ơn với ta. Từ nay về sau ta sẽ không bao giờ gặp lại nàng nữa.

- Nếu ngươi bỏ đi, ai sẽ thay ta bảo vệ nàng?

- Thiếu gia, có ngươi ở đây…

- Ngươi nên biết, ta có rất nhiều việc, không thể ở bên cạnh nàng mọi lúc

mọi nơi. Nàng lại là thủ lĩnh hắc bang, mỗi ngày đều có nguy cơ gặp nguy
hiểm đến tính mạng.

Sở Từ đã ngà ngà say, tuy nói hắn không đến chuyện bạo thể mà chết

nhưng uống say lại là chuyện khác. Hơi men lẫn vào đầu óc, Sở Từ bộc
phát toàn bộ suy nghĩ trong lòng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.