tiếp, ngươi cũng lo việc quét dọn của mình đi.
Tên bảo vệ rời đi, nhân viên vệ sinh lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ ta thực sự nhìn nhầm. Ai, tối qua không nên uống nhiều rượu
như vậy.
Dương Thiên cùng Sở Từ đã sớm rời đi, cả hai xuất hiện trước nhà của
Hoa Thi Âm vài trăm mét. Sở Từ nhìn Dương Thiên, gật đầu cảm tạ:
- Dương Thiên, cảm tạ ngươi. Ta đã biết phải làm như thế nào?
Dương Thiên ngẩn ra, hắn không nhớ là mình có cho Sở Từ lời khuyên
nào bổ ích a.
- Vậy ngươi định làm gì?
- Ta sẽ tiếp tục ở bên bảo hộ cho nàng. Trong lúc đó, ta sẽ đi tìm một tình
yêu mới, tin rằng sớm muộn ta cũng tìm được một người phù hợp cho
mình.
- Nói vậy, ngươi muốn từ bỏ sao?
- Ha ha, ngay từ đầu ta đã từ bỏ, những chuyện biết trước không có kết
quả, cố gắng để làm gì.
- Ngươi nghĩ được vậy là tốt. Ta còn sợ ngươi chấp nhất không muốn
buông tay.
…
Chờ Sở Từ đi vào trong, Dương Thiên thở ra một hơi, may mắn, hai bọn
hắn không đến mức trở mặt thành thù. Sở Từ có thể suy nghĩ thông suốt
như vậy, thật sự rất tốt.