PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1244

Bất ngờ bị Dương Thiên ôm lấy, Thanh Vũ vội dùng lực đẩy hắn ra.

Dương Thiên nhẹ nhàng hóa giải, vẫn giữ tư thế ôm chặt lấy nàng. Thanh
Vũ há miệng định mắng to thì bị Dương Thiên ra hiệu ngăn lại. Trông thấy
gương mặt đùa giỡn ẩn chứa một tia nghiêm túc của Dương Thiên, Thanh
Vũ lập tức không làm ra động tác gì nữa.

Đợi thang máy lên đến nơi, Dương Thiên ôm eo Thanh Vũ đi ra trở về

phòng xong mới thả nàng ra. Thanh Vũ gương mặt lạnh lùng pha chút tức
giận nhìn Dương Thiên:

- Dương Thiên, chuyện này nếu ngươi không giải thích rõ, nhất định sẽ

không xong với ta đâu.

Dương Thiên đóng cửa, bước vào ngồi lên ghế, nói:

- Ngươi mau ngồi xuống đây.

Thanh Vũ cho rằng Dương Thiên lại định giở trò gì, ánh mắt cảnh giác,

không hề có ý tứ bước lại. Dương Thiên dở khóc dở cười:

- Ngươi xem ta là hạng người nào. Nếu ta muốn dùng vũ lực với ngươi,

ngươi có thể chạy thoát được sao?

Thanh Vũ hơi khựng lại, lời Dương Thiên nói có hơi khó nghe nhưng

đều là sự thật. Nếu hắn thật sự muốn ép buộc nàng, nàng hoàn toàn không
có năng lực phản kháng. Tất cả chỉ vì một lý do duy nhất, nàng quá yếu.
Gia đình nàng bị giết hại cũng là vì lý do này.

Lặng lẽ bước lại gần, ngồi xuống bên cạnh Dương Thiên, Thanh Vũ nói:

- Bây giờ có thể giải thích được rồi chứ?

Dương Thiên vẻ mặt nghiêm túc:

- Ngươi bị người khác theo dõi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.