PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1405

Những lời Dương Thiên nói đều là sự thật, loại pháp bảo cấp thấp này

hắn giữ lại có tác dụng gì. Nếu không phải vậy, lần trước hắn cũng không
cần đoạt lấy Huyết Ma Kiếm từ tay Tô Nguyệt Nhi để xài tạm.

Diệp Vấn Thiên trừng mắt, miệng há to không khép lại được. Hắn còn

tưởng là mình đã nghe lầm. Dương Thiên vừa nói cái gì, pháp bảo cấp
thấp? Vứt đi cho trống chỗ? Chỉ còn hai món?

Một tấm phù lục có khả năng né tránh mọi công kích, một viên Ngự

Long Châu có thể ngăn cản công kích của Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ. Đừng
nói Ám tổ, dù là tại Ẩn Thế đại lục cũng đừng mong kiếm được. Nếu có thì
chắc chắn là bảo vật trấn phái, ngày đêm có đại năng canh giữ. Vậy mà
trong mắt Dương Thiên lại là thứ đồ vứt đi, tùy tiện liền ném ra.

Thời gian Diệp Linh tiếp xúc với Tu Chân giới khá ngắn, nàng còn chưa

hiểu rõ được sự trân quý của hai món bảo vật này nên tiếp tục nói:

- Ngươi nói thừ này chỉ là bảo vật cấp thấp, vậy mau lấy ra vài món cấp

cao đi. Tốt nhất là một chiêu diệt sát kẻ thù, tránh cho cha ta gặp nguy
hiểm.

Dương Thiên có chút không biết nói gì, pháp bảo cấp cao, Diệp Vấn

Thiên có thể sử dụng sao. Bỏ mặc chuyện đó qua một bên, với thực lực
Kim Đan sơ kỳ của hắn, khởi động pháp bảo có sức công phá lớn, chín
phần mười là chết chung với kẻ địch.

Thấy Dương Thiên khó xử, Diệp Vấn Thiên liền nói:

- Linh nhi, đừng làm khó hắn nữa. Hai món bảo vật này đã là cực phẩm

trong cực phẩm. Làm người phải biết đủ a.

Diệp Linh vẫn còn chưa hài lòng:

- Nhưng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.