PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 167

Tần Tuyết hai tay vẫn che mặt “Ừ” nhẹ một tiếng. Nàng lúc này mặt đã

có thể nhỏ ra máu, tim đập mạnh.

Dương Thiên hai tay bắt đầu tiếp xúc với lòng bàn chân Tần Tuyết, linh

khí tràn vào cơ thể, bắt đầu tiến hành khu trừ độc tố. Theo thời gian, tay
Dương Thiên dần chạy qua chân lên đến đùi nàng. Tần Tuyết không nhịn
được rên rỉ một tiếng. Từ lòng bàn tay Dương Thiên truyền vào một luồn
khí nóng khiến nàng cảm thấy rất bứt rứt, khó chịu.

Dương Thiên nghe Tần Tuyết rên khẽ, tâm tình lần nữa động. Cười khổ

một tiếng, trùng sinh về sau, mang theo tâm tính của một thanh niên 20
tuổi, một chút cảm dỗ liền không nhịn được. Thanh niên huyết khí cương
dương a. Mạnh mẽ đè nén nội tâm lần nữa, nhìn lên Tần Tuyết:

- Ngươi cũng đừng kích thích ta nữa a. Tim của ta có chút không chịu

được cám dỗ.

Tần Tuyết nghe xong liền lấy cái gối bên cạnh che lên mặt. Trong lòng

thầm chửi Dương Thiên vô sỉ, nàng xấu hổ như vậy tất cả đều do hắn mà
ra.

Quá trình chữa trị vẫn tiếp tục kéo dài đến tận chiều, tuy dài nhưng lại

không nhàm chán. Tần Tuyết vẫn không nhịn được thỉnh thoảng rên nhẹ
một tiếng. Dương Thiên vừa thoải mái vừa khó chịu. Cảm giác dày vò này
hắn có chút tiếp thu không được. Dương Thiên cảm thấy cho hắn cùng địch
nhận đại chiến 300 hiệp còn dễ chịu hơn nhiều.

Cuối cùng, Dương Thiên thở phào một hơi, đưa tay kéo váy Tần Tuyết

xuống, nhẹ giọng:

- Tuyết nhi, chữa trị đã xong, ngươi trước tiên ngồi dậy thử một chút.

Tần Tuyết nghe xong liền bỏ cái gối ra, tuy mặt vẫn còn đỏ bừng nhưng

không cản nổi vẻ kích động. Nàng vốn tưởng mình cả đời phải ngồi trên xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.