PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2012

- Cho các ngươi 5 phút, lập tức rời đi. Ta sẽ xem như chưa có chuyện gì

xảy ra. Bằng không…

Thuyền trưởng đưa loa lên miệng, theo quán tính lặp lại câu nói. Chưa

được nữa câu, hắn đã vội dừng lại, quay sang phía Dương Thiên hét to:

- Ngươi điên rồi.

Dương Thiên lắc đầu:

- Những gì ta nói đều là thật lòng.

- Thật lòng? Sao ngươi không nhìn lại tình cảnh của chúng ta? Lỡ như

bọn hắn tức giận nổ súng, chẳng phải mọi người trên thuyền đều sẽ gặp
nguy hiểm sao?

Dương Thiên thở dài, lẩm bẩm:

- Quả nhiên những chuyện thế này tự mình làm sẽ tốt hơn.

Thuyền trưởng vẫn chưa kịp hiểu câu nói của Dương Thiên có ý gì thì đã

có một bàn tay đặt lên đầu hắn. Trong giây lát, đầu óc của thuyền trưởng
hoàn toàn trống rỗng, mất đi ý thức.

Vài giây sau, Dương Thiên rất nhanh rút tay ra. Hắn chỉ cần hiểu một

chút ngôn ngữ này, vốn không cần đi quá sâu vào ký ức của tên kia. Dương
Thiên ngẩn đầu lên trời, nói bằng thứ ngôn ngữ lạ lẫm:

- Cho các ngươi 5 phút, cút. Bằng không đừng trách ta độc ác.

Âm thanh này dùng linh lực để phát ra, trong môi trường có tiếng trực

thăng ồn ào, mọi người vẫn có thể nghe rõ từng chữ một. Thuyền trưởng
chỉ kịp hét to hai chữ: "Người điên" rồi bỏ chạy. Những thuyền viên cùng
hành khách khác cũng vội vã tìm nơi trú ẩn. Trong chốc lát, trên mũi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.